Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 867 : Mổ bụng

Ngày đăng: 14:10 19/04/20


Nhìn thấy cô kích động như vậy, Dương Thần sờ sờ vào mặt mình, mỉm cười ngốc nghếch,



- Được rồi, thôi chúng ta ăn cơm đi, ăn cơm, ha ha...



Đường Uyển cảm thấy vừa bực mình lại vừa buồn cười, tên này đúng thật là “bác ái” cũng có thể mở mồm nói được.



Hai người ăn được một lúc, Đường Uyển nhớ ra chuyện gì đó, nói:



- Đúng rồi, lần trước ông em bảo nói lời cảm ơn tới anh, xém chút nữa là em quên mất.



- Nói cảm ơn? Chuyện gì?



Dương Thần ngơ ngác,



- Anh không nhớ là có cho nhà em vay tiền a.



Đường Uyển trợn mắt,



- Anh thấy là nhà họ Đường của em thiếu tiền sao?



Dương Thần bực bội,



- Thế là có chuyện gì.



Đường Uyển nói:



- Không phải trước đây anh ra tay với nhà họ Nghiêm sao, đừng có chối, mặc dù chính phủ không lộ ra bất cứ tin tức gì, ông nội cũng không nói rõ với em, nhưng em cũng có thể đoán được, ngoài anh ra cũng không thể có người nào khác trong một đêm có thể giết hết sạch người của nhà họ Nghiêm, huống hồ mấy hôm trước còn sợ bóng sợ gió, không phải là đề phòng nhà họ Nghiêm sao.



Dương Thần nghe đến vấn đề này, cũng thu lại vẻ mặt bất cần, nghiêm túc nói:



- Chuyện này có liên quan đến nhà họ Đường sao?



Đường Uyển gật đầu,


Dương Thần chỉ cảm thấy lỗi tai mình thiếu chút nữa là bị chọc thủng, không ngờ cái giọng ấm áp, mềm mại thường ngày dùng để thảo luận của cô gái này, lại có âm lượng cao đến như vậy.



Dương Thần dở khóc dở cười, nói xong rồi cũng không có câu nào nói đến việc mình phải đến đâu dự tiệc mà!



Rơi vào đường cùng rồi, Dương Thần đành phải gọi điện cho Bát Nhã.



Nữ Ninja nhận điện rất nhanh, giọng trong trẻo:



- Chủ nhân, người có gì dạy bảo ạ?



Dương Thần vẫn không quen lắm với hai từ “chủ nhân” mà cô gái này “thuộc vanh vách”, nhếch miệng nói:



- Bát Nhã, vừa lúc nãy Lâm tổng nói tôi vắng mặt trong buổi giao lưu nào đó, còn cả tiệc nữa, chuyện này là thế nào?



Bát Nhã lập tức trả lời:



- Đây là kế hoạch của Ngọc Lôi chúng ta, nằm trong kế hoạch giao lưu, hợp tác trong sáu tháng cuối năm và năm sau, khai mạc vào buổi sáng ngày hôm nay, buổi trưa sẽ tổ chức tiệc mừng, buổi chiều họp đến sáu giờ, sau đó còn có tiệc nữa ạ, là giám đốc của công ty giải trí, chủ nhân nhất định phải tham gia.



- Vậy sao hôm qua cô không nói cho tôi biết?



Dương Thần hét lên.



Bát Nhã vội thấp giọng nói:



- Chủ nhân thứ tội, nô nghĩ rằng chủ nhân có việc gấp, nên không đi làm, không dám quấy rầy chủ nhân...



Dương Thần sắp phát điên rồi, không biết là Tokugawa huấn luyện cô Ninjia này như thế nào, “nô tính” cũng được huấn luyện vô cùng kỹ càng, đến gọi một cuộc điện thoại mà cũng sợ như là bị đem đi chém đầu vậy!



Dương Thần cũng không so đo nhiều với cô, sợ cô nghĩ lung tung trong đầu rồi lại “mổ bụng” chơi cũng nên.



Sau khi hỏi rõ ràng địa điểm, Dương Thần vội vàng chào tạm biệt Đường Uyển, Đường Uyển là người làm ăn nên cũng rất hiểu.



Chuyện nên làm thì vẫn phải làm, sự nghiệp và tinh thần trách nhiệm của Lâm Nhược Khê mạnh mẽ dị thường, mình mà còn không đi, không chừng cô ấy lại nghĩ rằng mình không coi cô ấy ra gì, như vậy thì người phải “mổ bụng” tiếp theo chính là mình chứ không phải ai khác!