Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 891 : Cắt máu ăn thề

Ngày đăng: 14:10 19/04/20


Viên Hòa Vĩ nhìn thấy thần thái hoảng hốt không bình thường của Lâm Nhược Khê mới thấy có điều đúng, đây có lẽ là một sở thích bí mật của Lâm Nhược Khê, đối với một Tổng giám đốc của một tập đoàn xuyên quốc gia, và là một người phụ nữ lạnh lùng nghiêm nghị mà nói, sở thích này quả thực là cổ quái.



Ảnh hưởng nghiêm trọng đến sự uy tín.



- Chà...Nhược Khê, nếu như không hợp khẩu vị, cũng không sao, Dương Thần sao cháu lại có thể tùy tiện nói ra sở thích vợ mình thế chứ, thằng nhóc này cứ hay nói linh tinh, ha ha, tôi cho người hầu dọn đi vậy.



Viên Hòa Vĩ tiếp tục xoay bàn tròn.



Dương Thần chỉ cảm thấy mình bị oan ức trong lòng.



Lâm Nhược Khê cắn mạnh môi, nhẹ nhàng hừ một tiếng:



- Không sao, cháu vốn rất thích ăn gạo nếp viên tử.



Nói xong, Lâm Nhược Khê lấy một viên tử bên ngoài rắc vừng đen từ trong đĩa, theo thói quen lấy tai nắn, sau đó cho vào miệng cắn một miếng.



Vừa nhai, vừa nhìn Dương Thần với vẻ mặt cười nhăn nhó nói:



- Coi như anh vẫn còn lương tâm, vẫn còn biết em thích ăn gì.



Dương Thần giật mình cái sở thích mới lạ này ai lại không nhớ cơ chứ.



Nhưng, những lời này là Lâm Nhược Khê cố tình nói cho Đường Uyển nghe, ý câu nói rất rõ ràng “Tôi thích ăn viên tử thì sao nào, ít nhất thì chồng tôi còn nhớ tôi thích ăn gì, cô thì có cái gì cơ chứ?”



Đường Uyển đảo mắt, cố tình như không nghe thấy, nhưng trong lòng có chút ngậm ngùi, nghĩ trong đầu nhất định lần sau phải bắt Dương Thần nhớ cho được sở thích của cô.



Sự đấu đá ngầm giữa hai người đàn bà khiến cho người bên cạnh không hiểu gì cả, nhưng xét cho cùng đang làm khách, cũng không muốn mình trở nên quá khoa trương.



Mọi người càng lúc càng nói chuyện thân thiện hòa hợp với nhau, hơn một giờ trôi qua, cuối cùng Viên Dã cũng tiễn hai vị khách ra về.



Khi nhìn thấy Viên Dã cùng hai người đàn ông mặc quân phục đi về phía nhà trúc, ngoài Đường Đường khá tự nhiên ra, những người khác đều mang những vẻ mặt kì lạ khác nhau.



Nếu như lão Lý mắt chột phải đeo một tấm miếng vải đen như cướp biển khiến cho Dương Thần cảm thấy kì lạ và sung sướng, thì việc gặp Dương Liệt hôm trước khiến cho ánh mắt Dương Thần có chút tàn khốc.



Dù thế nào thì cũng không ngờ tới Lý Độn và Dương Liệt lại đến cùng nhau.



Quách Tuyết Hoa sau khi vui mừng hội ngộ, lại nhìn lo lắng nhìn Dương Thần.



Viên Hòa Vĩ và Dương Tiệp Dư biết quan hệ không tốt giữa Dương Thần và Dương Liệt, nhưng đối với bọn họ mà nói, xét cho cùng Dương Liệt vẫn là cháu trai thứ hai của họ, cho nên không có lý do gì mà đoạn tuyệt đi lại.
Dương Thần dở khóc dở cười, nhưng nói thực, sự xuất hiện của Lý Độn, lại khiến cho Dương Liệt cảm thấy khó chịu.



Đang lúc mọi người trò chuyện vui vẻ, lúc nãy Viên Dã vừa chạy đi, trong tay cầm một bó hoa hồng, có khoảng bốn năm mươi bông, chạy đến trước mặt Đường Đường.



Đường Đường sớm đã nhìn thấy, nhưng trước mặt bao nhiêu người như thế, cũng có chút ngượng ngùng, mặt nhăn lại.



- Đường Đường, đây là hoa anh đặt từ sáng, em cũng không thiếu thốn gì, anh đành tặng em bó hoa hồng nhân dịp cô đỗ đại học vậy.



Viên Dã ngại ngùng nói.



- Anh...sao lại tặng vào lúc này chứ, thật làm khó nhau quá.



Tuy nói như vậy nhưng Đường Đường vẫn đón lấy bó hoa, mặt đầy hạnh phúc.



Cảnh tượng này, khiến cho tất cả phụ nữ có mặt đều ngưỡng mộ, đặc biệt là cái bộ dạng ngô nghê nhưng tràn đầy tình cảm của Viên Dã, khiến cho mọi người rất cảm động.



Lâm Nhược Khê trong lòng chua xót nói:



- Anh hãy học tập đi, em họ quả làm nhiều người yêu mến.



Dương Thần tỏ ra vẻ điềm tĩnh nói:



- Tên tiểu tử ấy tim nhỏ, anh trái tim lớn cho nên không gian thoáng hơn, tất nhiên là có thể chứa nhiều người hơn.



Tuy rằng Dương Thần đã cố ý làm cho thấp giọng xuống, nhưng Lý Độn bên cạnh vẫn nghe tiếng, quay đầu nói:



- Lão Dương, những lời này anh cũng nói ra được, xem ra mặt tôi chưa dày bằng mặt anh.



Dương Thần lấy tay hất mạnh mặt Lý Độn, tiếp tục quay lại cười với Lâm Nhược Khê.



Lâm Nhược Khê trợn mắt, lè lưỡi đáp lại.



Nghe Viên Dã nhắc đến thi đại học, mọi người mới nhớ ra, lần tụ họp này là để chúc mừng Đường Đường và Trinh Tú hai cô cô gái ưu tú vừa mới trúng tuyển vào đại học Trung Hải.



Lập tức, mọi người đều đứng dậy chúc mừng.



So với vẻ mặt hân hoan tay cầm bó hoa hồng của Đường Đường thì trong mắt Trinh Tú lại có chút gì đó cô đơn...