Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 898 : Hồng đào mùa hè

Ngày đăng: 14:11 19/04/20


Vú Vương cười tủm tỉm nói:



- Cô gia muốn xem, thì cứ đi xem đi, nhưng đồ ở đây đại đa số là đồ giả, những đồ tốt họ sẽ không bán ở đây đâu, nhưng cũng có rất nhiều những thương hiệu nhỏ cũng không tồi, hàng đẹp giá rẻ.



- Ha Ha, cháu cũng không phải lo cái ăn cái mặc, những cái đấy cũng không cần phải đi xem đâu



Dương Thần nói.



Vú Vương gật gật đầu,



- Thực ra mỗi năm tôi đều đến đây một lần, đáng lẽ năm nay định qua mấy ngày nữa mới đến, nhưng vừa hay hôm nay đi qua đây, tôi qua đây luôn.



- Vú Vương đặt đồ gì ở đây?



Dương Thần như nghĩ ra cái gì.



- Đúng vậy, ở đây có một bà chủ một cửa hàng, là người cùng thôn với tôi, đên Trung Hải làm ăn, bây giờ mở thêm mấy cửa hàng nữa, mỗi năm tôi đều nhờ cô ấy chọn một lô giày đẹp một chút.



Vú Vương cười nói.



- Giầy?



Dương Thần ngẩn ra, bình thường cũng không thấy Vú Vương đi nhiều đôi giày khác nhau, sao mỗi năm lại mua một lô giày?



Đi thêm vài phút, cuối cùng cũng đến cửa hàng bán giày nữ mà Vú Vương nhắc tới.



Đều là giày nữ một màu, màu sắc rực rỡ vô cùng, đôi thì gợi cảm, đôi thì đơn giản.



Một người cặp chiếc cặp tóc màu đen, dáng người phúc hậu, đang ung dung chỉ bảo mấy nhân viên bán hàng, vừa nhìn thấy Vú Vương, đột nhiên sắc mặt vui mừng.



- Ngọc Lan? Hôm nay cô đã đến rồi à? Tôi còn nghĩ phải qua mấy hôm nữa cô mới đến.



- Chị Liên, chị bán hàng chạy quá.



Vú Vương cùng với người tên gọi là Chị Liên nắm tay, rất là quen thuộc.



Chị Liên cười khanh khách, thấy Dương Thần đứng ở phía sau, tò mò hỏi



- Đây là...



- Ồ, đây là cậu chủ nhà tôi,



Vú Vương có chút tự hào nói.



Chị Liên giật mình, trong mắt có vài phần tò mò



- Hóa ra là chồng của tổng giám đốc công ty Ngọc Lôi, thật đúng là không nhìn ra, chắc chắn là có bản lĩnh hơn người, vị nữ tổng giám đốc kia không đơn giản đâu.



Dù sao cũng đã quen biết Vú Vương từ lâu, đối với Lâm Nhược Khê cũng có chút cảm giác quen thuộc, không đến nỗi cảm thấy cô ở cao quá.



Dương Thần cảm thấy bản thân giống như thuộc về nơi này, cách nói chuyện rất thoải mái, rất hưởng thụ, cười cười chào hỏi.



Ở đây thoải mãi hơn hẳn cái xã hội thượng lưu đầy lừa lọc dối trá.



Vú Vương hỏi:
- Cô gái,



Chị Liên chau mày,



- Đôi giày này có giá là 1 vạn NDT, hơn nữa phải có thứ tự, cho dù cô có thích đi chăng nữa, cũng phải đợi.



Cô gái “Hừ” nói:



- Một vạn rất đắt sao?, cô cho là tôi không có tiền?



Nói xong cô gái móc từ chiếc túi đeo bên người ra chiếc thẻ ngân hàng,



- Ở đây có thể quẹt thẻ không? Tôi sẽ trả ngay bây giờ!



Chị Liên cười khổ, không ngờ lại là một vị thiên kim tiểu thư, vậy thì khó giải quyết rồi, chỉ đành nói:



- Cô gái, vấn đề không phải là tiền, cái này là do tôi tìm người đặt làm cho người chị em của tôi, cô ấy mỗi năm đều đặt, cái này không phải để bán.



- Đây là cửa hàng bán giày, đôi giày mới này vẫn còn để nguyên trong hộp, tôi trả giá gấp hai lần, cô còn không muốn bán, cô cố ý gây khó dễ cho khách hàng đúng không.



Cô gái to tiếng nói, làm cho những người khách ở gần chú ý đến.



Chị Liên trên trán túa mồ hôi, sao lại trở thành như vậy? Chuyện không có gì cô ta to tiếng cái gì?



Vú Vương thấy như vậy, chau mày, nói:



- Được rồi, Chị Liên, nhường cho cô ấy đôi giày này đi, nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, cùng lắm thì năm nay lấy ít đi một đôi vậy, cô gái này không phải nói rằng trả 2 vạn NDT sao, coi như cô kiếm được một khoản đi, cô cũng vất vả nhiều năm như vậy.



Chị Liên vội lắc đầu nói:



- Ngọc Lan! Vấn đề không phải tiền, chẳng lẽ tôi đặt giày giúp cô để kiếm tiền? Cô đang coi thường tôi sao?



- Hừ, bác gái này rất thấu tình đạt lý, ban đầu, tôi trả nhiều tiền cũng không bán, rõ ràng là ức hiếp tôi...A!! Anh là ai!?



Cô gái đang bĩu môi nói, đột nhiên phát hiện, một gã đàn ông không biết từ khi nào đã ngồi xuống phía dưới chiếc váy của mình, đang thò tay nghịch chân của mình, tháo đôi giày màu trắng của mình ra,



Theo bản năng, cô gái sẽ một cước đá bay đầu gã nam nhân này.



Nhưng cô không đá thì không sao, vừa đá, hai chân chổng lên trời.



- A!!



Cô gái trọng tâm không vững, mông sắp đập xuống đất, không ngờ, hai quả mông thập phần đàn hồi, vừa hay ngồi lên trên vai gã đàn ông, hai chân mở ra, lập tức đem đầu của gã nam nhân kẹp vào bộ vị bí mật nhất của phụ nữ.



Chỉ cảm thấy tóc của gã đàn ông cọ sát vào bộ phận mẫn cảm của mình, thậm chí tuy rằng còn cách một lớp quần lót, nhưng vẫn khiến cô cảm thấy kích thích.



Kích thích như vậy, làm cho cô gái theo bản năng phát ra một tiếng rên nhỏ



- Ư



Cô quả thực sắp phát điên rồi, má lúm đồng tiền hiện lên màu hồng,



Chết tiệt, chuyện gì thế này!?