Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 986 : Thô lỗ như vậy

Ngày đăng: 14:12 19/04/20


Chỉ sợ Nghiêm Bất Vấn suy nghĩ cặn kẽ như thế nào, cũng không nghĩ tới chính mình cuối cùng lại chết trước giai đoạn hoàn thành sinh hóa cải tạo.



Mà Dương Thần cũng sẽ không nghĩ đến, tên điên cuồng mà chính mình theo đuổi mấy tháng trời mới nhờ có sự giúp đỡ của người thần bí, dùng thân thể của chính mình đánh đánh ngã hắn, thực ra đều không phải là chết trước mặt mình!



Khi Văn Thao nhổ một ngụm nước miếng trên thân thể tàn phế của hắn, dường như cũng tỏ rõ thái độ rằng, một gã kỳ tài từng đứng đầu toàn bộ Hoa Hạ, rốt cục đã tiêu vong.



Trong mắt Dương Liệt sau khi hiện lên một vài tia suy nghĩ khác thường, mở miệng hỏi:



- Ngươi tin tưởng kỹ thuật của Nghiêm Bất Vấn, ngươi hoàn toàn có thể tiếp nhận?



Văn Thao liếc mắt nhìn hắn, chỉ chỉ đầu óc chính mình.



- Ngươi chẳng lẽ đã quên, hắn nói qua, hắn đồng bộ trí nhớ, là dựa vào cái gì?



- Tiểu què, cái ngươi nói là tâm phiến sinh vật?



La Thúy San quyến rũ cười nói.



- Không sai.



Văn Thao nhếch miệng cười nói:



- Chỉ cần lấy ra tâm phiến sinh vật trong đầu hắn, điều chỉnh ra cái chúng ta cần, về sau, muốn biến thành thực lực như Nghiêm Bất Vấn, căn bản không cần tiêu hao sức lực.



Chỉ cần chúng ta không ngu xuẩn giống như Nghiêm Bất Vấn, trực diện chống đối Dương Thần, mà âm thầm làm sao để có thể đùa chết hắn!



Dương Liệt nhíu mi:



- Ta đây chỉ có thể chờ mong, ngươi sớm đạt thành kế hoạch này một chút, về phần vật tư hậu cần, ta sẽ giúp ngươi thu phục.



La Thúy San cười khanh khách nói:



- Ngươi hiện tại đã bị Dương gia loại bỏ ra bên ngoài, chẳng lẽ còn có quỹ đen của chính mình?



- Hừ.



Dương Liệt cười lạnh



- Lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa, huống chi, ta còn chưa thua...



Văn Thao và La Thúy San liếc nhau, lộ ra tia cười khác nhau.




Dương Thần khinh cười nói.



Đường Uyển cảm nhận được mông không ngừng bị vuốt ve, rốt cục sắc mặt có vài phần ửng hồng, con ngươi nhuận nhuận ngẩng đầu, hướng môi Dương Thần hôn một cái.



- Em muốn làm tình!



Nếu không phải đứng gần như vậy, Dương Thần có thể nghi ngờ lỗ tai mình có vấn đề.



Sợ run trong chốc lát, Dương Thần mới hít sâu một hơi:



- Em như thế nào trở nên trực tiếp như vậy.



- Nhưng có yêu cầu.



- Cái gì?



- Làm xong, em muốn vui vẻ về Trung Hải.



Đường Uyển dịu dàng quyến rũ cười yếu ớt.



Dương Thần không trả lời, mà là hai tay không chút khách khí xé ngực áo nữ nhân!



Lúc cúc áo trực tiếp bị đứt rơi xuống, Đường Uyển kinh hô một tiếng, mắc cỡ đỏ mặt nói:



Anh... Anh đừng thô lỗ như vậy... Ô ô...



Không đợi cô nói xong, Dương Thần đã hung hăng hôn lên môi đỏ mọng kiều diễm như hoa của nữ nhân.



Miệng lưỡi quấn quýt, tình cảm mãnh liệt phát ra như hỏa, mang theo chiếc lưỡi mềm ngọt như đinh hương, bị Dương Thần dùng sức hút cắn.



Một nụ hôn nồng nhiệt gần như khiến Đường Uyển hít thở không thông, Dương Thần lại xé nội y Đường Uyển, quần dài cũng bị trực tiếp xé nát hơn phân nửa, chỉ giữ lại một chiếc quần lót bằng tơ màu đỏ.



Thời điểm rời môi, Dương Thần đã đem nữ nhân ấn ngã vào tấm thảm phòng khách trước bàn trà.



Để nữ nhân ghé vào trên bàn trà, Dương Thần cả người từ phía sau đè lên, thở hổn hển, phụt lên nhiệt khí,



- Không thô lỗ như vậy, em ngày mai như thế nào sẽ vui vẻ về Trung Hải?



Đường Uyển bởi vì có chút thiếu dinh dưỡng mà mơ mơ màng màng, chỉ cảm thấy thân dưới của chính mình bị một cỗ lực nóng rực đánh vào sau, nên cái gì cũng không có biện pháp đi tự hỏi, theo bản năng phát ra âm thanh ngâm khẽ xâm nhập cốt tủy...