Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 988 : Lẽ nào hắn muốn

Ngày đăng: 14:12 19/04/20


Khuôn mặt xinh đẹp Lâm Nhược Khê có chút tái nhợt, giọng run run nói:



- Anh nói vậy là có ý gì?



- Có ý gì?



Dương Thần cười khẩy, nhìn người phụ nữ, lại ném ánh nhìn khinh bỉ về phía Lý Kiến Hà:



- Nếu như không phải là cố ý tìm cơ hội để tiếp cận, thì làm sao mối quan hệ của hai người lại có thể trở nên đặc biệt như thế, có phải không?



Lý Kiến Hà mặt cắt không còn giọt máu, cười gượng, đứng dậy khép nép nói:



- Anh Dương, tôi nghĩ chắc anh hiểu lầm rồi, tôi thật sự là vừa biết được Nhược…À không, Tổng giám đốc Lâm ở công ty cho nên mới đến đây để bàn chuyện làm ăn.



- Anh cảm thấy tôi sẽ tin anh sao?



Dương Thần lạnh lùng hỏi ngược lại.



Lý Kiến Hà lắp bắp không biết phải tiếp tục như thế nào.



Trong lúc đó hai mắt Lâm Nhược Khê nước mắt như đang trực trào ra bất cứ lúc nào.



- Anh nghi ngờ tôi.



Dương Thần không chút tiếc thương, nói thẳng:



- Tận mắt nhìn thấy, tận tai nghe thấy, lẽ nào đây gọi là nghi ngờ?



- Chúng tôi chỉ cùng nhau ăn bữa cơm trưa, bàn chuyện hợp tác, lẽ nào như vậy cũng khiến cho anh bụng dạ không yên, mà lộ ra cái bộ dạng khó coi như vậy sao?



Lâm Nhược Khê phẫn uất nói.



- Ý cô nói là, tôi lòng dạ hẹp hòi, lại còn bộ dạng xấu xí?



Dương Thần giận quá cười nhạo, gật đầu nói:



- Xem ra đã bị tôi nói đúng rồi, cô lại dám đứng trước mặt tên nhãi ranh này mà nói chồng cô xấu xí?



- Ít nhất thì anh ấy không như anh chưa phân rõ trắng đen đã đi hù dọa người, cũng không như anh không biết tôn trọng người khác.



Lâm Nhược Khê không chút sợ hãi đối mắt với Dương Thần.
Eo Lâm Nhược Khê vốn rất mềm mại khi căng thẳng lại bị cong chín mươi độ ép xuống bàn, mặt còn cảm nhận được hơi thở dốc nóng hổi của Dương Thần.



Hai người trong cự ly rất gần nhìn đối phương, trên mặt người phụ nữ đầy sự hoang mang không có cách gì, nhưng khuôn mặt người đàn ông là một nụ cười tà ý.



- Lâm Nhược Khê, tôi nói cho cô biết, tôi sẽ không bỏ qua bất kì người phụ nữ yêu tôi và tôi yêu, bởi vì bọn họ xứng đáng để tôi nâng niu bảo vệ.



Sắc Vi rất tốt, Thiện Ny cũng tốt, bọn họ đều vì tôi và tự nguyện hi sinh, Nghiên Nghiên, Ngưng Nhi vì tôi mà chịu khổ chịu tội, An Tâm có thể vì tôi mà có thể rời bỏ thân sinh, Minh Ngọc còn vì tôi mà không cần gì cả, còn bị oan uổng…



Cô cho rằng bọn họ không giống cô, cô cho rằng bọn họ không xinh đẹp bằng cô, bọn họ không ai thèm để ý? Hay cô chỉ cảm thấy bọn họ chỉ muốn tranh giành đàn ông với cô? Trời sinh bọn họ đã không danh không phận bị cô ghét bỏ?



Đúng rồi, tôi quên nói cho cô biết, chỉ hôm qua thôi,ông của Đường Uyển là Đường Triết Sâm làm phản, nhưng Đường Uyển thà chết cùng tôi cũng không nhận lấy có hội được sống mà ông nội cô ấy cho.



Chỉ trong những lúc đó, tôi mới cảm nhận được, tôi là một người đàn ông cần có trách nhiệm, chứ không phải là tên nhược phu suốt ngày theo cô để đi giải thích mấy chuyện vớ vẩn.



Bọn họ vì tôi mà làm nhiều chuyện như thế, sao cô có thể tranh giành chức chính thất với bọn họ cơ chứ?



Mà tôi lại vì một người phụ nữ như cô, khiến Ron phải chuẩn bị hơn nửa năm, tìm cả thế giới Hoa Hồng Vũ cho cô.



Có lẽ cô nói đúng, tôi đúng là một tên khốn nạn, là một tên khốn nạn không hơn không kém.



Khuôn mặt xinh đẹp Lâm Nhược Khê trắng bệch, trên khuôn mặt là sự đấu tranh giữa sự phẫn nộ và giãy dụa.



- Nếu anh đã cảm thấy bọn họ tốt như vậy, thì đừng ép trên người tôi như thế, đi tìm đàn bà của anh đi, đừng ở chỗ tôi mà lãng phí thời gian.



Lâm Nhược Khê ném câu trả lời lạnh thấu xương xong, sự đau đớn trong lòng cũng chỉ mỗi bản thân là hiểu rõ.



Lời nói của người đàn ông giống như là những mũi dao chí mạng không ngừng đâm vào chỗ sâu nhất trong lòng cô.



Hắn lại có thể nói những lời tàn nhẫn với cô như vậy.



- Cô đùa kiểu gì vậy, tôi vẫn chưa làm chuyện chính đây.



Dương Thần đột nhiên cúi đầu, hôn lên mái tóc mai của Lâm Nhược Khê, hít thật sâu mùi hương hoa nhài.



Thân hình mềm mại của Lâm Nhược Khê run rẩy, một vệt đỏ tươi chảy qua bên tai.



Một ý nghĩ khó mà tin được chạy trong đầu người phụ nữ.



Lẽ nào hắn muốn…