Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 999 : Phải trả

Ngày đăng: 14:12 19/04/20


Trinh Tú nhìn thấy đám nam sinh ấy, không rụt rè như những nữ sinh khác, trên khuôn mặt xinh đẹp lộ ra một tia bất lực.



- Nhạc Tử Bằng, tôi đã nói với bạn bao nhiêu lần rồi, tôi không thích bạn, không liên quan đến người khác.



Gã nam sinh tên Nhạc



Tử Bằng tất nhiên là không tin, cười nham hiểm:



- Không có chuyện vô duyên vô cớ mà thích được, cũng không có chuyện vô duyên vô cớ không thích, bạn chắc chắn phải có một nguyên nhân gì đấy mới không đồng ý làm bạn gái của tôi, bạn càng không thừa nhận, thì càng chứng minh bạn càng để ý.



Trinh Tú đau đầu sờ trán, khẽ vuốt mái tóc mềm mại, quay đầu nói với Dương Thần:



- Anh Dương, chẳng phải anh lo lắng em bị người ta ức hiếp sao, vậy em bị làm phiền thì có tính hay không.



Dương Thần nghe có phần hơi hứng thú, nghe đến đây, không kìm được cười một cách hòa khí với Nhạc Tử Bằng nói:



- Tiểu tử, cậu là bạn học với Trinh Tú?



Đám học sinh nghe thấy Dương Thần dùng khẩu khí của trưởng bối hỏi Nhạc Tử Bằng, không kìm được há mồm có chút sững sờ.



Nhạc Tử Bằng rất không vui chau mày:



- Hừ, thật sự coi đây là chuyện của mình, sao nào, anh muốn làm trưởng bối dạy dỗ tôi phải rời bỏ Trinh Tú? Có phải đầu óc anh có vấn đề không vậy? Không đúng sao, Trinh Tú không phải người thích những kẻ thiểu năng trí tuệ.



Vừa nói như vậy, đám học sinh đứng bên đều cười phá lên.



Dương Thần chỉ muốn đến gần hơn với đám bạn học của Trinh Tú, không ngờ câu nói này lại bị hiểu lầm đến mức không thiện cảm như vậy.



- Nhạc Tử Bằng, không cho phép bạn nói bừa về anh Dương Thần của tôi.



Trinh Tú rất bất mãn với sự chê cười đối với Dương Thần, lập tức nhíu đôi mày liễu đáp trả.



Nhạc Tử Bằng trong lòng có chút tức giận:



- Còn nói là không có quan hệ gì với người đàn ông này, lòi đuôi ra rồi.



- Anh ấy là người nhà của tôi, đương nhiên là bạn không được chửi như thế.



- Người nhà? Là người nhà mà bạn tập làm người lớn đúng không.



Nhạc Tử Bằng khinh thường nói:



- Vẫn luôn nghĩ rằng Từ Trinh Tú bạn không giống người khác, thì ra là giống như đám bạn gái trước kia của tôi, coi trọng bọn đàn ông có tiền, bất kể có xấu xí đến đâu, cũng giống như là nhặt được bảo bối vậy.




- Bố của anh Tử Bằng là hiệu trưởng của trường đại học này.



Cái giọng điệu nói như là hiệu trưởng chính là bố của gã vậy.



Không ít đám học sinh đứng xung quanh ngạc nhiên, có một số người sớm đã biết, có người ra bộ dạng bất đắc dĩ.



Trường đại học Trung Hải là một trong những trường đại học mũi nhọn của Hoa Hạ, có thể leo lên làm chức hiệu trưởng của một trường đại học có mấy chục nghìn người, đương nhiên nếu không phải là đã xuất chúng từ rất sớm, thì thông thường sẽ là quan chức được chính phủ cắt xuống bổ nhiệm.



Vừa là hiệu trưởng trường đại học, vừa là quan chức chính phủ.



Dương Thần quay đầu hỏi Trinh Tú:



- Gã nói là sự thật?



Trinh Tú chán nản gật đầu:



- Hiệu trưởng trường chúng em tên là Nhạc Vĩ Binh, lần đầu tiên thấy em gã đã nói với em gã chính là con trai hiệu trưởng, các bạn học trong lớp cũng nói vậy, chắc là đúng.



Dương Thần nghe xong, sắc mặt liền rất khó coi:



- Vậy thì làm sao được, phải thay hiệu trưởng rồi.



Mọi người xung quanh nghe xong, như là vừa nghe xong một câu chuyện cười vậy.



Nhạc Tử Bằng ánh mắt có tia tàn khốc, cười nham hiểm nói:



- Anh vừa nãy…Nói gì?



Giọng có vài phần uy hiếp.



Dương Thần vốn không để ý tới, rất không vui nói:



- Con trai hiệu trưởng mà bá đạo như vậy, thì làm sao còn có thể dạy học sinh nữa, không được, bây giờ anh phải đem gã đi gặp bố của gã, sau đó đổi một khuôn dạng mới cho hiệu trưởng.



Dương Thần không nghĩ nhiều những chuyện khác, chỉ cảm thấy Trinh Tú mất nhiều tâm huyết để thi đại học, dù thế nào thì môi trường cũng phải cực tốt, suốt ngày bị đám nhãi ranh này làm phiền, vậy chẳng phải là công cốc sao?



Nhưng ngôn ngữ của hắn khiến cho những người bên cạnh cảm thấy quả thực là không biết thế nào là chết.



Quả nhiên, Nhạc Tử Bằng đã rất thịnh nộ, nhìn về phía đám người cùng lớp hét to:



- Còn đợi gì nữa, xông lên đánh chết tên khốn nạn này đi.