Cô Vợ Trẻ Thế Thân Của Tổng Tài
Chương 64 :
Ngày đăng: 09:43 30/04/20
- Tôi… Tôi sẽ không xài bừa đâu, đến lúc đó tôi sẽ ghi nợ, xài bao nhiêu đều ghi ra, sau đó trả anh.
- Tôi là người cho vay nặng lãi, tính lãi gấp đôi đó.
- Gian thương!
- Nhung mà, cô cũng có thể không trả, quỵt nợ này, lấy thân bồi thường này.
- Hứ!
Hai người cứ trêu chọc nhau trên đường về đến biệt thự nhà họ Mặc …
Ngày thứ hai, là ngày Đường Lạc Lạc phải đồi đầu với Mặc Lan trong buổi họp báo.
Nơi họp báo mà bộ phận thiết kế đặc biệt chuẩn bị cho Đường Lạc Lạc, sẽ bắt đầu vào mười giờ sáng.
Hơn tám giờ sáng, Đường Lạc Lạc rúc đầu vào trong chiếc chăn mềm mại, vô tư ngủ rất ngon.
Chuông báo thức không chịu nhàn rỗi reo đến mấy lần, cách mười phút lại hành Đuờng Lạc Lạc một lần, vẫn không biết mệt mỏi reo lên.
Đến lúc Mặc Thiệu Đình nhẹ nhàng bước đến trước giường Đường Lạc Lạc, nhẹ giọng nói nhỏ bên tai.
- Mẹ tôi vào đây rồi.
Đường Lạc Lạc lập tức giật mình tỉnh giấc, từ trên giường với tư thế cá chép nhảy lên, đầu óc loạn xạ nhìn quanh.
- Ở đâu ở đâu?
Thật sự còn công hiệu hơn sói đến rồi.
Mặc Thiệu Đình dở khóc dở cười.
- Xin hỏi cuộc họp báo muốn làm sáng tỏ chuyện gì? Đối với thời gian làm bản thiết kế, không phải đã có kết luận rồi sao?
- Cô Đường, cô đều bị nói là đã lấy cắp bản thảo thiết kế của nhà họ Mặc, xin hỏi, đây có phải thật không?
- Cô Mặc, tác phẩm của cô bị sao chép, dùng vào việc khác, tâm trạng bây giờ thế nào?
Bất kể là dư luận hay tình thế, gần như một bên đều cho rằng, Đường Lạc Lạc lấy cắp bản thảo thiết kế của nhà họ Mặc, trừ việc thực lực hai bên đều khác xa, hiển nhiên thấy được trong đó có kẻ thao túng.
Ngay cả trên mạng lúc này cũng ồn ào hẳn lên, người trên mạng chia thành hai phe, một phe ủng hộ Mặc Lan, trách mắng Đường Lạc Lạc giúp người ngoài không biết xấu hổ, còn to gan nhắm vào nhà họ Mặc, phe còn lại… lại là những quần chúng xem náo nhiệt, thật lòng cảm thấy Đường Lạc Lạc là vô tội cùng không phải là không có, chỉ là tiếng nói của họ sớm đã chìm trong những lời mắng chửi.
Alibaba Và Bốn Mươi Tên Cướp: Cuộc họp báo bắt đầu rồi, bày sẵn hạt dưa nước suối, ngồi đợi nhà họ Mặc tát bụp bụp vào mặt tên phản đồ.
Bột Nhào Siêu Cứng: Nhan sắc hai bên đều rất cao, nhìn mặt tôi bầu tiểu phản đồ một phiếu.
Lương Sinh: Lấy cắp bản thiết kế thật đáng ghét! Đúng là khiến ta đáng khinh!
Tương Đậu Phộng: Nói sao đây, tôi cảm thấy trước khi chưa có kết luận, cũng nên kết luận quá sớm… Ừm… Tôi nói mọi người cũng không nghe đúng không…
Trong lúc ồn ào, Mặc Lan đứng dậy, hai tay để tư thế hạ xuống, cả cuộc họp báo đều lập tức yên lặng.
Tiếp đến, cô nở nụ cười ngọt ngào, giọng nói đĩnh đạc.
- Gần đây xôn xao chuyện bản thiết kế của nhà họ Mặc bị lấy cắp, tôi biết mọi người rất quan tâm, cũng cảm ơn sự ủng hộ của mọi người đối với tôi, cuộc họp báo hôm nay, chủ yếu là muốn đối chứng xem ý tưỏng thiết kế của hai bên, là trắng hay đen, tôi tin rằng mọi người đều tự có kết luận riêng, ở đây tôi cũng muốn khuyên cô Đường một câu, quay đầu là bờ, đừng đợi đến chứng cứ rành rành, dưới trăm ánh mắt dõi theo, là con gái như thế thì hơi khó coi, chi bằng sớm nhận lỗi thì tốt, có lẽ công ty sẽ khoan hồng, không làm lớn chuyện.
Những lời này vừa rộng lượng vừa từ tốn, đồng thời vẻ mặt tràn đầy tự tin, tỏ ra vừa khoan dung lại hiểu rõ đạo lý, lập tức kéo về không ít thiện cảm.
Đang lúc các phóng viên mắt vừa lóe sáng, chuẩn bị bắt lấy những ám chỉ trong lời nói của Mặc Lan tiếp tục chất vấn, Đường Lạc Lạc chậm rãi đứng lên, màu mắt sáng sủa, giọng nói ngọt ngào:
- Bây giờ mọi người đều cảm thấy tôi đã lấy cắp bản thiết kế của công ty nhà họ Mặc, bán cho công ty khác, nhưng ở đây, tôi nhắc lại lần nữa, mẫu trang phục mùa xuân của nhà họ Mặc, vốn là do tôi thiết kế cho công ty khác, là cô Mặc đã lấy cắp sáng tạo của tôi, mới khiến sự việc rối loạn như thế.