Con Đường Sủng Hậu (Sủng Hậu Chi Lộ)

Chương 1 :

Ngày đăng: 11:00 30/04/20


Đầu mùa thu, nhưng thời tiết đã rất lạnh. Tại quân doanh, Từ Tấn kiểm tra một vòng rồi chạy về Túc Vương phủ đã là hoàng hôn.



“Đến viện Phù Dung dùng bữa”. Lạnh lùng bỏ lại câu này, Từ Tấn vội vàng đến thư phòng thương nghị chiến sự cùng các phụ tá.



Người Hồ xâm phạm biên giới, Gia Hòa Đế phái Từ Tấn cùng em trai Từ Hạo

lãnh binh tiếp ứng, người trước đã có chiến công, người sau là vì lịch

lãm.



Trong viện Phù Dung, Phó Dung dùng cơm chiều được một nửa, nghe nha hoàn nói Vương Gia muốn qua bên này dùng bữa thì rất kinh ngạc, vội vàng

phân phó phòng bếp chuẩn bị bàn đồ ăn mới. Nàng cũng nhanh chóng ngồi

trước bàn trang điểm, để bọn nha hoàn trang điểm cho mình, còn bàn thân

thì bắt đầu trầm tư.



Trước đây, Từ Tấn qua đêm tại viện Phù Dung đều không dùng bữa ở đây.

Hôm nay mặt tời mọc ờ đằng tây sao? Người này đúng thật là kỳ quái.



Từ Tấn ko có vương phi, trong vương phủ rộng lớn này chỉ duy nhất mình

nàng là di nương. Người ta thường nói vật quý vì hiếm, nên bên ngoài đều đồn Từ Tấn sủng nàng như thế nào, nhưng chỉ có phó Dung trong lòng rất

rõ ràng, Từ Tấn căn bản không xem trọng nàng, ngẫu nhiên có tới đây đều

không liếc nhìn nàng, chỉ lo tắt đèn đi ngủ. tính ngày, nàng đến vương

phủ đã hơn 1 năm. Những lời nói của Từ Tấn nói với nàng trong thời gian

qua cũng ko quá 20 câu.



Tuy nghi hoặc, nhưng nàng vẫn phải nghênh đón hắn.



Đến canh một, Từ Tấn mới tới đây. Trên người mặc trường bào màu đen,

phác quan bằng bạch ngọc, màu sắc đối lập càng làm cho ngũ quan của hắn

thêm tuấn mỹ, chỉ tiếc nhìn hắn lúc nào cũng lạnh lùng, giữa mi mày lúc

nào cũng nhăn lại. Phó Dung lá gan không nhỏ, nhưng lúc đối mặt với

vương gia lạnh lùng, quyền cao chức trọng trong mắt lại ko có nàng, nàng cũng ko dám nhìn lâu.



“Ngươi cũng ngồi đi”. Thấy nàng tính đứng một bên hầu hạ,Từ Tấn trầm giọng nói,



Nam nhân có người thích nói uyển chuyển, có người thì thích đơn giản lưu loát. Từ Tấn này chính là loại người thứ 2. Phó Dung ko dám nói lời

khách sáo nào chọc hắn thêm phiền. nàng quy củ cúi đầu nói cám ơn với Từ Tấn rồi ngồi xuống, ánh mắt chỉ nhìn chằm chằm cái chén nhỏ phía trước

người.



“ dùng cơm đi”



2 người là lần đầu tiên ngồi chung bàn dùng cơm, Từ Tấn trong lòng có

việc, chỉ động đũa vài cái, Phó Dung đã ăn rồi, nên 2 người cũng ko dùng nhiều lắm. trong khi nha hoàn thu dọn bàn, thì Phó Dung đi theo Từ Tấn

vào phòng trong.



Từ Tấn ko thích nha hoàn hầu hạ, nên nàng phải tự cởi áo tháo thắt lưng cho hắn.
Thái tử háo sắc, săn bắn ngày đó Thái Tử cũng đi, nàng muốn trèo cao sao ko chọn Thái Tử ôn nhu tuấn lãng. Mà chọn thất hoàng thúc An Vương,

người vô tâm với chính sự? Bởi vì An Vương ko co vương phi.



Từ Tấn cười lạnh, đừng nói An Vương ko coi trọng nàng, dù có coi trọng, hắn cũng sẽ ko cưới thứ nữ đã hòa ly.



Nữ nhân trong ngực đột nhiên phát ra tiếng lầm bầm bất mãn, Từ Tấn ý thức tay hắn phát lực lớn.



Hắn chậm rãi buông tay.



Nhìn mới nhớ, nữ nhân này coi như thông minh, rõ ràng đời này chỉ có thể dựa vào hắn, liền an phận lưu lại bên người hắn, ko được voi đòi tiên.

Chỉ là ko biết vạn nhất, vạn nhất hắn ở trên chiến trường xảy ra chuyện, nàng có hay ko lưa chọn kẻ khác.



Ý niệm lóe lên, Từ Tấn tự giễu cười, sao giống như nữ nhân suy nghĩ lung tung?



Hôm sau trời chưa sang, Từ Tấn liền xuất phát.



Phó Dung vựng dậy tinh thần rời giường hầu hạ hắn, mí mắt thỉnh thoảng còn nhắm lại, trông biếng nhác lại quyến rũ.



Từ Tấn yên lặng nhìn, suy nghĩ xuất chinh lâu ko ở kinh thành, liền dặn

dò một câu: “ trong phủ gặp chuyện ko may, thì viết thư cho ta”



Phó Dung thụ sủng nhược kinh, vội nói: “ Biết, vương gia cũng phải cẩn thận, ngàn vạn lần đừng bị thương”.



Từ Tấn “ân” một tiếng rồi xoay người rời đi.



Phó Dung đưa đến cửa viện Phù Dung, nhìn ánh đèn bên người Từ Tấn trong bóng tối càng chạy càng xa.



Kỳ thật, Từ Tấn đối vời nàng ko tệ, trong phủ chỉ có nàng lả nữ nhân,

cho dù là di nương, ko có chủ mẫu gây khó khăn, cũng ko có nữ nhân khác

tranh dành tình cảm, tính kế. Hằng ngày ko lo việc ăn uống, tuy ko biết

kéo dài được bao lâu. Nhưng Phó Dung ko có tinh tình buồn lo vô cớ, nàng thích hưởng thụ trước mắt,chủ yếu là dù nàng ko hưởng thụ cũng ko cách

nào thay đổi.



Cho nên nàng thật sự ko hi vọng Từ Tấn gặp chuyện ko may, khi hắn trở về nàng sinh cho hắn nhất nam nhất nữ, dựa vào hắn là vương gia tôn quý,

nàng đời này vinh hoa phú quý là ko thể thiếu. Nếu vận khí tốt, Từ Tấn

ko tìm được nữ nhân khác, nàng cùng đương gia chủ mẫu có gì khác nhau?



Đáng tiếc đời này Phó Dung vận khí ko tốt như vậy.



Năm Chính Đức 25, biên quan đại thắng, nhưng chỉ có Túc Vương và Hoài

Vương trước khi khải hoàn đều mất mạng, nguyên nhân tử vong bất thường

ko ai biết.