Con Đường Sủng Hậu (Sủng Hậu Chi Lộ)
Chương 111 :
Ngày đăng: 11:01 30/04/20
Từ Tấn khôi ngô đạm mạc, Phó Dung xinh đẹp mềm mại, vợ chồng son song song đứng trong đại điện, chân chính là một đôi bích nhân.
Chúng phi tần ngồi đó, rất nhiều người bình thường chưa từng thấy Từ
Tấn, chỉ nghe nói Túc vương là hoàng tử khí độ xuất chúng nhất, hiện giờ nhìn đến người thật, đầu tiên là ngây ra, lại nhìn Phó Dung bên cạnh Từ Tấn, ngay cả Đoan phi thời điểm tuổi trẻ cũng phải kém 3 phần, những
đôi mắt kia liền không thể dời khỏi phu thê hai người.
Chính là Hoàng Hậu, chớp mắt cũng nhìn ngẩn ngơ một cái.
Tuyển phi ngày đó bà thấy qua Phó Dung, lúc ấy không cảm thấy nàng này có bao nhiêu xuất sắc, lúc này vừa thấy, mới biết cô nương này lúc ấy
vụng trộm ẩn giấu.
Lại liếc mắt nhìn, Hoàng Hậu đột nhiên rất mừng, mĩ nhân khuynh thành
như vậy, may mắn không bị Thái Tử đoạt đi, bằng không lấy tật xấu kia
của Thái Tử, động một cái liền thương hương tiếc ngọc, ngày sau sợ sẽ
làm ra sự tình khói lửa mịt mù, hồng nhan họa thủy. Vậy dẫn tới phủ
người khác càng tốt.
Không phải là con dâu của mình, Hoàng Hậu tự nhiên sẽ không để bụng
nhiều, khách sáo hai câu liền ra hiệu bảo ma ma bên cạnh giới thiệu phi
tần khác cho Phó Dung.
Đầu tiên đương nhiên là bái kiến Thục phi.
Thục phi nghĩ tới con dâu sẽ đến Chiêu Ninh cung hảo hảo nói chuyện, lúc này liền chỉ đơn giản khen vài câu, cho thưởng.
Kế tiếp là Đoan phi.
Đoan phi không thích Phó Dung, Phó Dung vừa đến đem Lý gia cô nương
các nàng hạ thấp, thứ hai mẫu thân nàng Vĩnh Ninh công chúa từng trước
mặt mọi người châm chọc Phó Dung là giáo dưỡng thiếu sót. Hiện tại Phó
Dung được ban cho làm chính phi Túc vương, không khác gì ở trước mặt
tất cả huân quý quạt mặt mũi mẫu thân. Mẫu thân tiến cung ám chỉ cử chỉ
này của Gia Hòa đế quá mức khinh suất, Gia Hòa đế khách khí nói là hắn
sơ sẩy, nhưng thánh chỉ hạ xuống không sửa đổi gì, nhìn như là cho mẫu
thân đủ mặt mũi, quay đầu lại liên tiếp hai tháng không đến tìm nàng.
Cuối cùng Phó Dung cùng việc liên quan đến quận vương phi muội muội nàng cũng đã biết.
Quan sát Phó Dung, Đoan phi một bên lệnh cung nữ thiếp thân đem đồ
thưởng đưa qua, vừa cười trêu ghẹo vợ chồng son: "Lão Tứ xem như có tức
phụ, nhiều năm như vậy một người ở bên cạnh biết nóng biết lạnh đều
không có, làm cho phụ hoàng mẫu phi ngươi lo lắng không thôi. Tức phụ
Lão Tứ, ngươi nhìn hai vị huynh trưởng lão Tứ bên kia đều là thê thiếp
thành đàn. Trước đó lão Tứ chính mình bận rộn công sự không có tâm tư
nghĩ đến chuyện khác, hiện tại ngươi gả tới, phải thay hắn sắp xếp thêm
vài thiếp thất, các ngươi cùng nhau hầu hạ hắn, sớm một chút vì lão Tứ
khai chi tán diệp, làm cho phụ hoàng mẫu phi các ngươi yên tâm sớm một
chút."
Từ Tấn trên mặt thủy chung không có biểu cảm gì.
Phó Dung xấu hổ cảm ơn: "Đa tạ nương nương chỉ bảo, quay về ta sẽ cùng vương gia thương lượng chọn người."
tự kích cỡ đầu ngón út Phó Dung, đỉnh chóp lược tròn, phía dưới khảm
bạch ngọc giống như búp tay dài mảnh, có khác là có thêm một dây lụa đỏ.
Từ Tấn lấy ngọc quản ra, tò mò chuyển qua lại, rất nhanh liền hiểu được thứ này dùng như thế nào.
Khóe môi giơ lên.
Đậy cái nắp lại, Từ Tấn nhỏ giọng hỏi Phó Dung: "Có phải rất đau hay không?"
Phó Dung đưa lưng về phía hắn hừ một tiếng.
Xe ngựa vương phủ, ghế dài thập phần rộng rãi, Từ Tấn cười cười, đứng
lên nói: "Ngươi như vậy ngồi không thoải mái, chân đặt lên đây nằm một
lát đi."
Hắn ngồi ở một bên.
Phó Dung quả thật không thoải mái, nhẹ nhàng đá giày thêu, lại không
có nằm xuống, chỉ là tựa lưng vào gối mềm, đôi chân đặt ngang.
Từ Tấn hướng nàng quơ quơ hộp, thấp giọng nói: "Ta trước bôi thuốc cho ngươi, sớm một chút bôi thuốc sớm một chút ngừng đau."
Phó Dung không thể tin nổi nhìn chằm chằm vào hắn, ý thức được hắn
muốn làm cái gì, ngay lập tức liền muốn đứng lên, đáng tiếc động tác
chậm một bước, Từ Tấn như hổ đói bổ nhào vào cừu non, một lần nữa lao
tới, nhấc váy lên, cởi quần ra lại cong chân nàng lên, liền mạch lưu
loát.
Trong nháy mắt thân dưới liền lạnh lẽo, Phó Dung vừa thẹn vừa tức, "Từ Tấn!" Nói chuyện thì có ý đồ khép hai chân lại.
"Nùng Nùng đừng làm rộn, ta thật sự chỉ muốn bôi thuốc cho ngươi,
ngươi nói nhỏ chút, làm người ta nghe thấy không tốt." Từ Tấn vô lại mà
chen đến giữa 2 chân nàng, không cho nàng khép chân, lại ngay trước mặt
Phó Dung mở hộp ra, khí định thần nhàn mà chà lau ngọc quản, lại xoáy mở cái nắp bình sứ bôi thuốc.
Phó Dung nhìn rõ cái hình dạng ngọc quản kia thì đưa tay che kín mặt.
Từ Tấn nhìn nàng một cái, lặng lẽ cười, đều chuẩn bị xong hết rồi, ôm
eo nàng hướng xuống chuyển chuyển, đem chân nàng mở ra càng rộng, lúc
này mới cúi đầu xuống bận rộn.
"Đau sao?" Hắn khàn giọng hỏi, mắt nhìn chằm chằm ngọc quản, thẳng đến khi nó chỉ còn ở bên ngoài một chút.
Phó Dung nhẹ nhàng run rẩy.
Từ Tấn cái trán toát mồ hôi, lưu luyến thay nàng mặc váy vào, ôm người khẩn cầu: "Nùng Nùng, mau chút dưỡng tốt đi, lần sau nên đổi lại thành
ta …"
Nhân lúc nàng mắc cỡ, mảnh mai vô lực kháng cự, hắn lại hôn lại xoa, sớm đem lời hứa lúc sáng sớm ném đến sau đầu rồi.