Con Đường Sủng Hậu (Sủng Hậu Chi Lộ)
Chương 129 :
Ngày đăng: 11:01 30/04/20
Từ lúc từ biệt ở Tây Sơn, ngoại trừ đấu thuyền rồng dịp đoan ngọ, xa xa
liếc nhìn bóng dáng An vương một lần, Phó Dung cũng không còn nhìn thấy
hắn.
Giờ phút này, nam nhân kia đang đứng đối diện cách vài chục bước. Ngày đại hỉ của Thành vương, hắn mặc một bộ trường bào màu đỏ tía, so với
mấy lần trước gặp gỡ, thêm mấy phần ung dung tôn quý vương gia nên có,
về phần khuôn mặt...
Phó Dung không nhìn kỹ.
Người này đã từng thích nàng, từng lấy một mảnh hoa đào để hỏi nàng có nguyện ý gả cho hắn hay không. Nửa năm thoáng lướt qua, Phó Dung không
biết trong lòng An vương rốt cuộc nghĩ như thế nào, ngộ nhỡ hắn còn một
chút ý niệm, ngộ nhỡ một ánh mắt của nàng làm cho hắn hiểu lầm cái gì,
làm cho hắn lộ ra thần sắc không nên có, Từ Tấn phát giác được trong
lòng chắc chắn sinh ra nghi kị.
Có lẽ An vương vẫn còn khả năng có thể cuối cùng đăng lên cái vị trí
kia, nhưng hiện tại Từ Tấn mới là trượng phu của nàng. Phó Dung thà rằng để An vương đem nàng xem là một nữ nhân vô tình, ngắn ngủi nửa năm đã
quên lời thề non hẹn biển, cũng không muốn cho Từ Tấn hiểu lầm nàng đối
với An vương có tình, làm cho nỗ lực hai tháng này uổng phí.
Các vương gia đó, không có ai là kẻ ngu, đã gả cho Từ Tấn, Phó Dung không có ý định thuận lợi ở giữa Từ Tấn và An vương.
"Gặp qua Thất thúc". Từ Tấn chào hỏi xong, Phó Dung đi theo buông mi chào, hào phóng thong dong "Cháu dâu gặp qua Thất thúc".
Từ Tấn tầm mắt từ trên gò má nàng dời đi, nhìn về phía An vương.
Từ Bình ánh mắt lượn một vòng ở trên người vợ chồng bọn họ, khẽ cười
cười, "Các ngươi thành thân lâu như vậy, hôm nay ta mới nhìn thấy các
ngươi cùng đứng một nơi, quả nhiên là cặp đôi trời định."
Ngữ khí qua quít, phảng phất hắn trước kia chưa từng gặp Phó Dung.
Nhưng Từ Tấn biết hai người đã từng gặp mặt, biết An vương cố ý chọn
ngày Phó Dung đi Tây Sơn để cùng đi. Hắn không rõ An vương vì sao chắc
chắn Phó Dung thấy hắn rồi nhất định sẽ đuổi theo. Có lẽ là hắn thích
Phó Dung trước, sau đó cũng cảm thấy Phó Dung sẽ coi trọng hắn vị vương
gia này? Hắn chỉ biết Phó Dung quả thật đuổi theo, hai người còn dưới
tàng cây hoa đào nói riêng mười câu...
Hiện tại bọn họ đều ở trước mặt hắn làm bộ cái gì cũng không xảy ra, là lòng có linh tê sao (tâm ý tương thông với nhau)?
Tâm tư Phó Dung, Từ Tấn có thể đoán ra vài phần, nàng thông minh như
vậy, hiện tại khẳng định không còn nhớ thương An vương, đương nhiên muốn phủi sạch quan hệ. An vương thì sao, sợ lộ ra sơ hở làm cho Từ Tấn hoài nghi, lo lắng đem lửa giận phát tới trên người Phó Dung? Quả thật như
thế, An vương đối với thê tử của hắn còn thật sự không phải là săn sóc
bình thường.
minh, vừa báo thù lần trước Thế Tử phu nhân Khánh quốc công phủ làm cho
Thái Tử phi ngột ngạt, lại đem chiến hỏa dẫn tới trên người nàng. Thái
Tử, Khang vương bên kia cùng Thành vương bên này đối phó với nhau đều
phải ầm ĩ, vậy nàng cùng Từ Tấn Túc vương phủ cũng đừng hòng tọa sơn
quan hổ đấu, đại gia ai cũng đừng chỉ ngồi xem náo nhiệt.
Chỉ là hảo cảm của nàng đối với Khang vương phi kia, bởi một câu nói này nửa điểm cũng không còn.
Duy nhất đáng mừng là Nhị công chúa cũng không trả lời cái vấn đề đắc
tội người khác này, tiểu cô nương cúi đầu, như còn cân nhắc.
Mắt thấy người làm mai hướng chính mình nhìn qua, Phó Dung dùng ánh mắt tỏ ý bảo nàng tiếp tục chấp lễ.
Khi người làm mai tận lực nói lời cát tường, mọi người tựa như giống
nhau, không nghe thấy vấn đề Khang vương phi nói kia, trên mặt lại đều
lộ ra tươi cười.
Tiệc trưa bắt đầu, Khang vương phi đem Phó Dung kéo tới bên cạnh, thập phần áy náy mà bồi tội: "Tứ đệ muội tức giận đi? Ai, đều tại ta không
tốt, trong lòng nghĩ gì liền nói đấy. Ngươi biết không, nàng bình thường ỷ vào chính mình đẹp xem thường người khác. Ta sớm muốn giáo huấn nàng
một lần, đáng tiếc chính mình diện mạo không bằng người, chỉ có thể nhẫn nhịn. Thật vất vả chờ được Tứ đệ muội đẹp như tiên nữ, ngày hôm nay
nhất thời không nhịn được. Tứ đệ muội ngươi cũng biết cái miệng này của
ta, tha thứ cho Nhị tẩu lần này có được hay không? Nàng nếu dám bởi vì
chuyện này tìm ngươi phiền toái, Nhị tẩu tuyệt đối đứng bên cạnh ngươi!"
Phó Dung cười khổ: "Nhị tẩu quá đánh giá cao ta quá, luận mĩ mạo ta tự nhận là không kịp Ngũ đệ muội. Nhị tẩu cũng đừng nghĩ nhiều, ngày hôm
nay là ngày vui của Ngũ đệ muội, ta không giận Nhị tẩu, Nhị tẩu cũng
đừng có tức giận Ngũ đệ muội, chúng ta chị em dâu hòa thuận, phụ hoàng
mẫu hậu nghe nói mới cao hứng a."
Một lời nói hào phóng vừa vặn, không cho người lợi dụng bắt nhược điểm.
Nhìn theo Phó Dung đi về phía Nhị công chúa, Khang vương phi ánh mắt đổi đổi.
Phó Dung không muốn lẫn lộn vào ân oán của Khang vương phi và Lý Hoa
Dung, lúc dùng cơm thì ngồi cùng một chỗ với Nhị công chúa cười cười nói nói, sau khi ăn xong cùng nhau rời đi, ở trước cửa mỗi người một ngả.
Trở lại Phù Cừ viện, Phó Dung thay xiêm y, nằm trong ổ chăn nghỉ trưa.
Hoàng hôn thì Lan Hương hỏi Phó Dung cơm chiều muốn dùng cái gì.
Phó Dung nhìn ra ngoài cửa sổ, lắc đầu nói: "Chờ một chút đi, vương
gia ở bên kia chắc chưa ăn gì, một lát vương gia trở lại, phân phó phòng bếp bưng lên hai chén mì thịt bò, ta cùng vương gia cùng nhau dùng."
Lan Hương mím môi cười, "Vương phi đối với vương gia thật tốt."
Phó Dung kéo kéo khóe miệng, Từ Tấn cũng nghĩ như vậy thì tốt biết bao.