Con Đường Sủng Hậu (Sủng Hậu Chi Lộ)
Chương 15 :
Ngày đăng: 11:00 30/04/20
Khi mặt trời lặn, rốt cuộc Tề phủ cũng yên tĩnh lại.
Tề Sách đổi qua một thân thường phục đi vào chính phòng: “ Mẫu thân tìm
con?” Tề phu nhân ý bảo hắn ngồi xuống uống trà, sai bọn nha hoàn ra hết bên ngoài, hỏi một chút sự tình ban ngày, đột nhiên buông thấp giọng
nói: “ Hôm nay có nhiều cô nương vừa độ tuổi đến đây như thế, lúc con
đến sau có xem thấy thích ai ko?”
Tề Sách buông chén trà, có chút buồn cười nói: “ Phi lễ chớ nhìn, mẫu thân đem nhi tử thành dạng người gì vậy?”
Tề phu nhân liếc mắt quở hắn, bất quá bà cũng sờ ko thấu tính tình nhi
tử, có tâm tư gì đều che đậy hết, không cho người khác dễ dàng đoán
được, liền nói thẳng vào chủ đề: “ Tuổi tác của con cũng không còn nhỏ,
ta cùng tổ mẫu con cảm thấy nhị cô nương của Phó gia tướng mạo song
toàn, cùng với con rất xứng đôi, con nghĩ như thế nào? Nếu vừa lòng,
chúng ta nên chuẩn bị cầu hôn, miễn cho người khác nhanh chân tới
trước.” một đóa hoa mềm mại dịu dàng như thế, còn có rất nhiều người
muốn đấy.
thì ra mẫu thân cũng coi trọng Phó Uyển, Tề Sách buông mi uống trà, giả
vờ nhớ lại: “ Vẫn chưa được nhìn tỉ mỉ, nếu mẫu thân cùng tổ mẫu đều vừa ý nàng, không ngại lấy danh nghĩa muội muội mời tỷ muội các nàng đến
làm khách quý phủ chúng ta. Mẫu thân nhân có cơ hội cẩn thận quan sát
tính nết của nàng, nếu thích hợp, nhi tử sẽ nghe theo an bài của mẫu
thân.”
Phó Uyển đoan trang là tốt, nhưng quá giữ lễ nghĩa, liếc mắt cũng không
nhìn hắn một lần, làm cho hắn không nhìn thấu tâm tư của nàng. Tề Sách
muốn đả động Phó Uyển trước, làm cho nàng thích mình, lưỡng tình tương
duyệt thì hôn nhân mới mỹ mãn, nếu sau khi tiếp xúc Phó Uyển cũng không
động tâm, hắn cũng không tự tìm phiền chán.
Nghe hắn nói như vậy, Tề phu nhân đại hỷ: “ Được, lát nữa ta liền dặn dò muội muội của con.” Tầm mắt nhi tử cao, trước đó đã cự tuyệt không ít
các mối hôn sự, hôm nay có điểm buông lỏng, đích thực đã giải quyết một
tiễn, nhiều lần dặn dò Phó Dung thành thật theo bên cạnh tỷ tỷ không cho chạy loạn. Lại dặn Phó Thần phải cảnh giác, chung quy không phải thôn
trang nhà mình, ai biết hạ nhân có thành thật hay không?
“ Phụ thân yên tâm, nhi tử đã hiểu.” Trong giọng nói Phó Thần mang theo
một chút tàn nhẫn. Trước khi hai muội muội xuống tắm ôn tuyền, hắn sẽ
đích thân kiểm tra phụ cận đã an toàn chưa, nếu như có kẻ háo sắc có ý
đồ rình coi, đích thân hắn sẽ móc mắt của kẻ đó.
Phó Phẩm Ngôn vẫn thật tin tưởng trưởng tử, “ Nhớ sớm trở về một chút,
đừng ở bên ngoài lâu để bị chậm trễ.” Phó Thần gật đầu, sau khi cáo biệt với Kiều Thị, liền leo lên ngựa xuất phát. Phó Dung cùng Lương Ánh
Phương thương lượng xong, sẽ cùng nhau hội hợp ở ngoài cửa thành nam.
Ra khỏi thành, Phó Dung lặng lẽ ló đầu ra nhìn về phía trước, xa xa nhìn thấy một chiếc xe ngựa đang đậu ở ven đường dưới cây dương liễu, Phó
Dung quay đầu nói với người bên cạnh: “ Tỷ tỷ nhìn xem, muội khẳng định
Ánh Phương sẽ tới sớm hơn so với chúng ta mà!”
Phó Uyển không động, nắm lấy tay muội muội đem nàng kéo lại: “ Cẩn thận bị người khác nhìn thấy.”
Phó Dung nhỏ giọng giải thích: “ Bên này vắng người…”
“ Chính Đường!” Đột nhiên bên ngoài truyền đến một giọng nói vang dội,
hô to tên chữ của Phó Thần. Giọng nói này Phó Dung đã nghe qua vài lần,
hảo tâm giải thích cho tỷ tỷ: “ Đó là ca ca của Ánh Phương.” Phó Uyển
hơi nhíu mày, nghi ngờ nhìn nàng: “ Làm sao muội biết đại công tử của
Lương gia? Khi muội đến Lương gia chơi đã từng gặp mặt?” Phó Dung đau
đầu dựa vào phía sau, nhắm mắt lại giả bộ khó chịu: “ Tỷ tỷ đừng nghĩ
nhiều có được hay không? hắn là ca ca của Ánh Phương, ngẫu nhiên gặp
được vài lần, muội đương nhiên nghe ra giọng nói của hắn, có cái gì kỳ
quái sao?” Tỷ tỷ cái gì cũng tốt, chính là quản nàng rất chặt, nếu không phải sợ tỷ tỷ một mình đi làm khách Tề phủ, nàng cũng không muốn mời tỷ tỷ đi chơi lần này.
Phó Uyển cũng ý thức được mình lo lắng quá mức, ôn nhu chịu tội: “ Tỷ tỷ không có ý đó, chỉ là Nùng Nùng quá xinh đẹp, tỷ chỉ sợ người bên ngoài đối với muội động tâm tư xấu.”