Con Đường Sủng Hậu (Sủng Hậu Chi Lộ)

Chương 209 :

Ngày đăng: 11:02 30/04/20


Trăn ca nhi chọn đồ vật đoán tương lai, Gia Hòa đế cũng tò mò tiểu tử sẽ bắt cái gì, nghe Vạn Toàn nói là trâm cài hoa mai, Gia Hòa đế thiếu

chút nữa cười ra tiếng.



Vạn Toàn lặng lẽ liếc mắt nhìn hắn một cái, thấy Gia Hòa đế vẻ mặt đều là cười, hắn cũng cười ở trong lòng. Người này a, làm trưởng bối, nếu

thích thì nhìn cái gì cũng đều thấy tốt, không thích thì dù bắt văn

phòng tứ bảo hay cung tên đao thương cũng có thể tìm được chỗ không vừa

mắt.



Gia Hòa đế thật không đem chuyện chọn đồ vật đoán tương lai coi là to tát.



Nghe nói trước kia Thái Tử chọn đồ vật đoán tương lai thì nhặt ngọc

bội long văn, cuối cùng hoàng vị không phải cũng rơi vào trong tay hắn?

Cho nên những trò trẻ con này căn bản không tính là gì, chính là thêm

việc vui mà thôi, Trăn ca nhi mỗi ngày ở trước mặt nương hắn, không chọn trang sức lại chọn nghiên mực thì cũng quá kỳ quái.



Hôm đó Gia Hòa đế liền chuẩn tấu chương Từ Tấn thỉnh phong Thế Tử cho Trăn ca nhi.



Trong năm con trai, Thái Tử bên kia không cần phong, vài người khác

chỉ có lão Tứ có nhi tử, phong Thế Tử cũng coi như là thêm việc vui đi.



Ý chỉ xuống, Từ Tấn nhích gần đến trước mặt Phó Dung đòi thưởng.



Từ Tấn coi trọng nàng, coi trọng con trai của bọn họ, Phó Dung

trong lòng quả thật cao hứng, buổi tối bồi hắn hảo hảo náo loạn một lần, sáng ngày hôm sau hông mỏi không bò dậy nổi, cường đánh tinh thần dỗ

nhi tử.



Hai mươi lăm tháng hai tảo triều, Gia Hòa đế thông cáo triều thần,

ngày mai thánh giá lên đường đi Linh Sơn săn xuân, cuối tháng 4 mới hồi

kinh.



Tin tức này trong tháng giêng đã truyền ra, trên triều đình đã sớm

chuẩn bị tốt, bất quá Gia Hòa đế trước khi đi mới tuyên bố vài vương gia đi hay ở.



Thành vương còn đang thủ hiếu, hắn nhất định là không đi. Khang vương

phi sắp trở dạ, Gia Hòa đế quan tâm lệnh cho Khang vương ở nhà bồi tức

phụ. Còn lại vài người, Thái Tử, An vương, Hoài vương tùy giá, Túc vương lưu lại kinh thành, cùng cộng đồng nội các phụ chính.



Tin tức vừa ra, cả triều ồ lên.



Các triều đại Hoàng Thượng xuất hành, thông thường đều lưu Thái Tử ở kinh giám quốc, Gia Hòa đế lại đem trọng trách này sắp xếp cho Túc

vương, chẳng lẽ...


nàng nửa điểm đầu mối.



Phó Dung cảm thấy Nhị công chúa thật thích ca ca, tuổi không phải vấn

đề, bởi vì đời trước nàng rơi xuống nước thì ca ca vẫn đang cô độc, mà

khi đó Nhị công chúa đã trở thành đại cô nương mười lăm tuổi. Chỉ là ca

ca trong sự việc này vẫn luôn không thông suốt, huống chi không nói hắn

có thích Nhị công chúa hay không, Gia Hòa đế sẽ đáp ứng sao?



Cũng không đúng, khi đó Gia Hòa đế đã...



"Vương phi cẩn thận!"



Lan Hương đột nhiên la hoảng một tiếng, Phó Dung đột ngột hoàn hồn, lại thấy chén cháo trên bàn đổ...



Phó Dung vội vàng ôm Trăn ca nhi đứng lên, tránh cho cháo nóng đổ vào người.



Trăn ca nhi tay ú nần còn nắm chặt muỗng đâu, nhìn cháo kia theo bàn

chảy xuống, lại nhìn Lan Hương vội vàng tiến lên dọn dẹp bàn, Trăn ca

nhi cũng biết mình gây họa, tiểu tử chớp chớp mắt, bất an mà ngẩng đầu

lên.



Phó Dung cướp muỗng trong tay hắn, đẩy tay nhỏ hắn ra kiểm tra, "Có phỏng hay không?"



Trăn ca nhi ngoan ngoãn lắc đầu.



Phó Dung thở nhẹ một hơi, thấy nhi tử thật cẩn thận, nàng cười cười,

hôn nhẹ khuôn mặt nhỏ nhắn nói: "Không sao không sao, nương không tức

giận, đi, nương dạy Trăn ca nhi dùng muỗng."



Mẫu thân không trừng mắt, cũng không đánh mông hắn, Trăn ca nhi cao hứng cực kỳ, hai bàn tay nhỏ bé vụng về vỗ vỗ.



Bàn thu thập xong, Phó Dung ngồi xuống lần nữa, lần này sẽ không thất thần, toàn tâm toàn ý đút cho nhi tử.



Có một số việc nàng sớm biết trước nhưng cũng không có cách thay đổi,

nàng cũng không xác định mình rốt cuộc có ý đồ muốn thay đổi hay không,

dù sao đó là nam nhân ngồi trên long kỷ, mà nàng chỉ là một tiểu nữ nhân ở hậu trạch.



Phó Dung sợ nhất phiền toái, nàng chỉ cần Từ Tấn yên lành, muốn người

nhà của nàng, con trai của nàng yên lành, cái khác, nàng thật sự không

phí tâm nghĩ ngợi.