Con Đường Sủng Hậu (Sủng Hậu Chi Lộ)

Chương 224 :

Ngày đăng: 11:02 30/04/20


Mùng năm Gia Hòa đế muốn đi hành cung Thang Sơn.



Bên ngoài trời còn tối đen đâu, Từ Tấn đem Phó Dung từ trong ổ chăn

nóng hầm hập kéo ra ngoài. Phó Dung thật sự mệt, hôm qua buổi trưa Từ

Tấn chẳng biết tại sao phát điên, biết rõ hôm nay phải dậy sớm còn đâm

vào chỗ chết gây sức ép nàng, tuy rằng lời ngon tiếng ngọt chưa từng

buồn nôn đến vậy, Phó Dung lúc ấy cũng lâng lâng, hiện tại mắt đều không mở ra được, ôm eo hắn không chịu động: "Vương gia tự mình đi đi, ta

cùng Trăn ca nhi ở lại nhà..."



"Nói mê sảng cái gì." Từ Tấn buồn cười nói, thấy nàng thật sự mệt mỏi, hắn bất đắc dĩ đem người buông xuống, mang xiêm y tới tự mình giúp nàng mặc vào.



Phó Dung dính vào đệm giường ngủ tiếp, tóc dài tán loạn, gương mặt

thanh tú ửng đỏ mị người, giống mẫu đơn bình tĩnh nở ở bên trong màn

giường.



Từ Tấn si ngốc nhìn, nhẹ nhàng hôn nàng một chút.



Nàng nói bao nhiêu lời tâm tình, đều không khiến hắn vui mừng bằng đem chuyện người bên chỗ An vương kia nói cho hắn biết. Điều này cho thấy

nàng triệt để quên An vương, cả trái tim đã đặt vào bên hắn.



Thuần thục thay nàng đi giày thêu, Từ Tấn đem người ôm tới trước gương trang điểm, kêu Mai Hương Đinh Hương tiến vào hầu hạ. Lan Hương có thai, không thuận tiện đến hầu hạ Phó Dung bên này, Phó Dung liền đem một

nha hoàn nhị đẳng nâng lên, đổi tên gọi là Đinh Hương.



An bày xong Phó Dung, Từ Tấn lại đi sương phòng nhìn nhi tử, nhũ mẫu

được nhắc nhở, đã dậy rất sớm, Từ Tấn ngoài ý muốn thấy Lăng Thủ thế

nhưng cũng ăn mặc chỉnh tề. Hài lòng khen hắn một câu, Từ Tấn lại tự

mình đem nhi tử và chăn cùng quấn lại, che kín mít ôm lên xe ngựa.



Phó Dung mơ mơ màng màng tỉnh lại, xe ngựa đã ra khỏi thành, mở mắt

ra, liền thấy bên cạnh Mai Hương nhũ mẫu cùng nhau dạy Trăn ca nhi chơi

bắt dây đâu, cách chơi này yên lặng, đại khái là sợ quấy rầy nàng ngủ

đi?



"Nương tỉnh!" Trăn ca nhi đối với bắt dây cũng không có hứng thú,

thấy mẫu thân tỉnh, hắn vui mừng đứng lên từ ghế xe trải thảm thật

dày, nhích gần đến trước ghế dài, nằm sấp ở phía trước người Phó Dung,

nghiêm túc nhìn nàng: "Nương thật lười."



Phó Dung che miệng ngáp một cái, ngồi thẳng dậy đem tiểu tử kéo lên

trên đùi, cúi đầu cắn hắn: "Ai dạy ngươi nói mẫu thân lười?"



Mai Hương nhũ mẫu cúi đầu cười.



Trăn ca nhi ăn ngay nói thật: "Phụ thân nói."



Vừa dứt lời, ngoài xe ngựa có người gõ gõ cửa sổ, "Vương phi tỉnh chưa?"


"Trẫm vắng vẻ ngươi lâu như vậy, Đình Đình có oán Trẫm hay không?"



Quản Anh trong lòng có người, có chút không quen cùng Gia Hòa đế thân

cận, nhưng cũng không dám phản kháng rõ ràng, ngượng ngùng trốn khỏi

ngực hắn, đỏ mặt nói: "Sắp dùng cơm, Hoàng Thượng nghĩ cái gì vậy..."



Nàng càng như vậy, Gia Hòa đế trong lòng càng muốn, nhớ tới thái y nói chỉ cần hắn đừng có dùng dược nữa, hàng tháng tiết chế một ít hẳn không có vấn đề, liền đi qua nắm lấy tay mĩ nhân nói: "Trẫm đang nghĩ, buổi

chiều bồi ngươi cùng nhau ngâm ao, hay là buổi tối mới ngâm."



Quản Anh giả trang nghe không hiểu.



Nghỉ trưa xong, lại bị Gia Hòa đế dắt vào trong hồ nước nóng.



Gia Hòa đế biết mình không dùng đan dược biểu hiện khẳng định sẽ kém

rất, cố ý dùng thủ đoạn khác hầu hạ Quản Anh trước một lần, sau đó lại

mặc giáp trụ ra trận. Quản Anh nhắm mắt chịu, trong đầu lại là thân ảnh

Thái Tử cao lớn, đợi nàng phát hiện Gia Hòa đế rất nhanh đã kết thúc,

chẳng những không thất vọng, ngược lại thấy may mắn, cố làm ra vẻ thỏa

mãn.



Gia Hòa đế vẫn âm thầm lưu ý thần sắc nàng, thấy nàng cũng không phải

là bộ dáng chân chính vừa hưởng thụ xong, lòng sinh bực bội.



Sau khi trở về, hắn bảo Vạn Toàn đi lấy đan dược.



Vạn Toàn hoảng hốt: "Hoàng Thượng..."



Gia Hòa đế khoát tay: "Không cần nhiều lời, Trẫm trong lòng hiểu rõ."



Chỉ cần hắn không sử dụng hàng ngày, cách vài ngày dùng một lần hẳn là cũng không có vấn đề, Quản Anh mới mười bảy, hắn hiện đã khiến nàng

thất vọng, mấy năm, mười mấy năm kế tiếp nên làm thế nào?



Hắn không thể làm cho nàng phát hiện hắn đã già.



Đêm hôm đó, Gia Hòa đế lại đại triển hùng phong.



Trong lúc Quản Anh thân bất do kỷ chịu nhận thì hai vợ chồng đang Thành vương xì xào nói chuyện.



"Khó được Thái Tử cùng nàng đều ở đây, ngươi hành sự tùy theo hoàn

cảnh, thật có thể thành công châm ngòi quan hệ hai người kia, chúng ta

chỉ cần nhìn náo nhiệt."



Thành vương ôm Lý Hoa Dung, âm thanh mang theo một tia cười.



Lý Hoa Dung nhẹ nhàng đáp một tiếng.