Con Gái Nhà Nông

Chương 119 : Làm tỷ phu chúng ta?

Ngày đăng: 23:04 20/04/20


Editor: ChieuNinh



"Ngược lại tỷ cảm thấy rất tốt, hiện tại nhà a di ở trên huyện, về sau nếu nhị tỷ của muội cũng ở đây, thì chúng ta có thể chăm sóc lẫn nhau." Vương Cúc Nhi nói, tuy rằng thân thể nàng không thoải mái, nhưng mà làm quần áo cho đứa nhỏ của mình chứ cũng không có rảnh rỗi. Hơn nữa nói những lời này với tiểu muội mình, một chút cũng không cảm thấy có gì không ổn. Có lẽ là trải qua thời gian dài tới nay, Phúc nhi cho người trong nhà cảm giác là trưởng thành sớm, rất nhiều lời cũng có thể với nàng.



Hơn nữa đây là chuyện riêng tư giữa tỷ muội với nhau, lại quan hệ đến chung thân đại sự muội tử nhà mình, nói trong lòng với Phúc nhi cũng an tâm.



Đúng vậy, là rất tốt, nếu a di làm bà bà nhị tỷ, còn không tốt hơn nhà khác biết bao nhiêu đâu? Còn có đến trên huyện này sinh sống, cữu cữu và đại tỷ đều ở đây, cũng sẽ không không có người quen mà xa lạ. Chúng ta có người thân ở đây.



"Năm trước hay là năm kia gì đó, trong nhà một đồng nghiệp của tiểu cữu cữu muốn làm mai khuê nữ nhà nàng cho Khương Điền biểu ca đó, hình như kêu là Ngọc Lan." Vương Phúc Nhi nói.



"Việc này, tỷ có nghe a di nói qua. Chỉ là a di chúng ta không quá nguyện ý. Trong lòng vẫn thích Hoa nhi thôi. Việc này ta cũng không cần bận tâm, các trưởng bối sẽ tự làm rất tốt."



Đương nhiên là như thế này rồi, thật nhiều đại bộ phận nam hôn nữ gả đều là cha mẹ thấy được thì trực tiếp định ra. Mọi người chính là thời điểm động phòng mới gặp mặt lần đầu tiên, tình huống giống như nhà mình thật sự quý lắm rồi.



Vương Phúc Nhi cũng không nghĩ nhiều, dù sao cha nương mình sẽ không để cho tử nữ của mình chịu thiệt là được. (tử nữ: con trai con gái)



Mỗi ngày Vương Phúc Nhi làm món ăn kích thích khẩu vị cho đại tỷ, mặt đại tỷ dần dần tròn lên, đám người đại tỷ phu tự nhiên là vô cùng cảm kích với Vương Phúc Nhi. Đương nhiên đối với chuyện để tiểu di tử (cô em vợ) đến chăm sóc cho phụ nữ của mình, trong lòng hắn cũng băn khoăn, cho nên bớt chút thời gian đi mua vài thứ tốt cho Vương Phúc Nhi, đương nhiên cũng không thể thiếu Vương Cúc Nhi.



Tống Trường Khanh lại qua tìm Vương Phúc Nhi vài lần, bị đại tỷ Vương Cúc Nhi biết được, Vương Cúc Nhi cũng quen biết Tống Trường Khanh thật nhiều năm, thấy vậy thì không khỏi nói: "Đều đến cửa nhà tỷ rồi, sao không tiến vào ngồi một chút?"



Tống Trường Khanh ngượng ngùng cười cười, Vương Phúc Nhi nói: "Đúng lúc, ngươi bắt mạch cho đại tỷ ta, nhìn xem thân thể có tốt không."



Có đại phu sẵn mà không cần, lãng phí à.
A di có chút nghi hoặc nhìn nhìn Vương Phúc Nhi, lập tức suy nghĩ cẩn thận lại, thì cũng nở nụ cười. Quỷ nha đầu này, có phải đã biết chuyện gì hay không. Chẳng qua chuyện này cũng sớm muộn thôi, đến lúc đó cũng không ngượng ngùng gì.



Khi Khương di phu trở về, Vương Phúc Nhi phát hiện hắn cũng béo hơn, quả nhiên là phu thê mà, ngay cả phát phúc (béo lên) cũng giống nhau. Hiện tại Khương di phu cũng không còn xuất đầu lộ diện ở bên ngoài, dù sao tiểu nhi tử muốn khảo công danh, hắn cũng chú ý một chút không phải sao? Cho nên chuyện trong tay đều giao cho chưởng quầy tín nhiệm, cho dù là Khương Điền, cũng ở phía sau nhìn, không cho hắn xuất đầu lộ diện quá nhiều. Đương nhiên là có vài trường hợp cũng phải mang hắn theo, dù sao chiêu bài ông chủ này vẫn rất trọng yếu. Hơn nữa Khương Điền cũng không đi thi khoa cử, về sau sinh ý chính là căn bản cuộc sống của hắn, không có thủ đoạn là không được.



Buổi tối Khương di phu thật cao hứng, còn cố ý uống mấy chén, a di đoạt ly rượu lại, Khương di phu còn trêu ghẹo nói a di bình thường cứ thích quản hắn.



A di cười mắng: "Đều đã bao nhiêu tuổi rồi, còn như vậy. Chờ con trai chàng thú tức phụ, chàng còn như vậy không sửa sao?"



Nói làm Khương Điền và Khương Lỗi có chút đỏ mặt, dù sao phải thú tức phụ, là bọn hắn đó, Vương Phúc Nhi thực bình tĩnh.



A di lại phân phó, ngày mai Khương Điền không cần đi ra ngoài, đặc biệt đưa Vương Phúc Nhi về nhà. Vương Phúc Nhi nghĩ, sẽ không phải là để cho Khương Điền cùng nhị tỷ ta tiếp xúc nhiều chút đi. Nếu là như thế này, cũng thật là dụng tâm lương khổ nha.



A di chuẩn bị thật nhiều thứ cho Vương Phúc Nhi, Khương Điền chuẩn bị một xe ngựa, vung roi điều khiển đi. Vương Phúc Nhi rất kinh ngạc: "Biểu ca, huynh còn có thể đánh xe?"



"Đó là đương nhiên, ta cũng không thể luôn dựa vào xa phu, nếu có tình huống đột xuất phát sinh, mình không biết vậy thì thảm rồi."



Ôi, ngươi còn rất tự tin. Nhưng mà tự tin tốt, dù sao vẫn tốt hơn không có tự tin.



Suy nghĩ một chút, dường như nhị tỷ nhà mình muốn lớn hơn Khương Điền mấy tháng, nữ lớn nam nhỏ, oa nhi Khương Điền này có thể chấp nhận hay không đây? Vương Phúc Nhi cảm thấy mình lại bắt đầu ngẩn người, ngươi cho rằng đây là hiện đại sao, còn hỏi ngươi nguyện ý hay không? Được rồi, Khương Điền không tệ, lại biết gốc biết ngọn, làm tỷ phu chúng ta cũng có thể nhận.



Hết chương 119.