Con Gái Nhà Nông

Chương 120 : Vương Hoa Nhi có chủ!

Ngày đăng: 23:04 20/04/20


Editor: ChieuNinh



Thích thị thấy Vương Phúc Nhi đã trở lại thì rất là vui vẻ, lại thấy Khương Điền cũng đi theo tới đây, liếc mắt nhìn nhau với nam nhân nhà mình một cái, sau đó nhiệt tình kêu Khương Điền vào nhà.



"Điền oa tử, con cũng rất ít đến nhà chúng ta, lần này nhất định phải ở lại qua đêm." Thích thị nói.



"Dạ, đại di (dì cả), nương con cũng nói với con, nếu khuya rồi, thì ở lại một đêm bên nhà đại di."



Vương Phúc Nhi nghĩ đến, xem ra đứa nhỏ này còn không biết hôn sự của mình đâu, nhìn xem, hiện tại biểu hiện có bao nhiêu tự nhiên. Nếu như mà cha nương hắn muốn hắn và Vương Hoa Nhi gom thành một đôi, hắn còn có thể thản nhiên như vậy sao? Phỏng chừng đã sớm đỏ mặt.



Thích thị nói với Vương Hoa Nhi: "Hoa nhi, múc cho biểu đệ con một chậu nước rửa mặt, xem này đi một đường tới đây, trên mặt đều là bụi."



Vương Hoa Nhi cũng không biết chuyện gì, thật là giống như bình thường bưng nước cho Khương Điền. Qua không bao lâu thì Vương Tiểu Bảo cũng học về, thấy Vương Phúc Nhi đã trở lại, hận không thể ôm đùi Vương Phúc Nhi, lại thấy biểu ca tới thì đi theo biểu ca lăn lộn.



Mấy năm nay, Khương Điền trở nên càng ngày càng chịu khó, thấy trong lu hết nước, thì chủ động đi múc nước. Thích thị để cho Vương Hoa Nhi dẫn theo Khương Điền đi múc nước ở cái giếng đầu thôn.



Vương Tiểu Bảo có chuyện báo cáo với Vương Phúc Nhi, cho nên túm Vương Phúc Nhi phòng nhỏ của mình. Đại khái là năm rồi, Vương Tiểu Bảo nhất định muốn có phòng riêng của mình, Thích thị không lay chuyển được nó, liền cho nó một gian.



"Làm gì?" Vương Phúc Nhi hỏi.



"Tam tỷ, tỷ còn nhớ rõ Từ Ngọc Phân lần trước tự dưng đi kiếm chuyện với tỷ không, nàng ta đính hôn rồi." Vương Tiểu Bảo cảm thấy tin tức này, đối với tỷ tỷ nhà mình tốt lắm.



"Định thì định thôi, cũng không có quan hệ gì với tỷ." Vương Phúc Nhi nói.




"Nhị tỷ, cuộc sống của mình thì tự mình qua, muội tin tưởng nhị tỷ nhất định có thể sống tốt."



"Ừ, tỷ cũng tin tưởng tỷ có thể sống tốt, chẳng qua nếu tỷ đi rồi, trong nhà này muội chính là lớn nhất. Muội phải chăm sóc tốt cho cha nương chúng ta, còn có Tiểu Bảo, không thể để cho người ta bắt nạt, cha nương tính tình yếu đuối, muội phải trở nên mạnh mẽ." ChieuNinh~dien~dan~lequydonD^d^l^q^d



"Ha ha, nhị tỷ, tỷ còn có nửa năm mới gả đó, cứ như vậy, có phải đang gấp hay không nha?" Vương Phúc Nhi trêu chọc.



Vương Hoa Nhi có chút xấu hổ: "Tỷ cho muội nói tỷ, tỷ cho muội nói tỷ." Hai tỷ muội nháo thành một đoàn.



Đây là lần đầu tiên a di thú tức phụ nhi, tư thế kia biến thành phải nói là đầy đủ, làm tiểu định đại định đưa gì cũng nhiều, làm cho người Vương gia thôn nhìn xem mà đỏ mắt. Mã thị cũng nói chua chát: "Thật đúng là nước phù sa không chảy ruộng người ngoài, nhà lão Tam thật sự là biết tính kế!"



Đinh thị nói: "Lão Tam người ta có nước phù sa, nếu ngươi không hài lòng, ngươi cũng để cho nước phù sa của nhà ngươi chảy vào nhà ngươi đi."



Mã thị bị tức mà ngực thở gấp phập phồng. Vương Chi Nhi sau khi từ huyện trở về cho tới bây giờ, thì vẫn không có đi ra ngoài, đại khái là đã bị đả kích. Mã thị mắt thấy cái này cũng không được, cái kia cũng không thành, thì đánh chủ ý tới trên người chất nhi nhà mẹ đẻ của mình. Chẳng qua tẩu tử của bà ta cũng không phải dễ đối phó, nói rõ chướng mắt Chi Nhi, làm cho Mã thị tức giận đến quá đỗi. Hiện tại Đinh thị còn nói như vậy, không phải đâm vào lòng của bà sao?



Đinh thị ở trấn trên một đoạn thời gian, cũng hiểu được mình cao hơn Mã thị này một bậc, từ trước đến nay lại không hòa hợp với Mã thị. Hơn nữa ông chủ của Vương Đại Bảo chính là a di của Vương Hoa Nhi, hiện tại Vương Hoa Nhi lại sắp trở thành nhi tức nhà người ta, cho nên khẳng định là đứng ở phía Vương Hoa Nhi, nói cho Mã thị mặt đỏ lại trắng, hết trắng rồi đỏ.



Còn Vương Mai Hoa đứng ở xa xa nhìn thì cảm thấy khổ trong lòng, vì sao Nhị Nữu của mình không có phúc khí như vậy, chẳng lẽ thật sự phải gả cho một tên nhà quê, cả đời làm thôn phụ? Nàng ta không cam lòng.



Một khi không cam lòng, thì nghĩ tới chuyện nhà Chu địa chủ trước đó không lâu.



Hết chương 120.