Con Gái Nhà Nông

Chương 122 : Da mặt dày!

Ngày đăng: 23:04 20/04/20


Editor: ChieuNinh



Vương Đồng Tỏa cũng chào hỏi với Triệu Thư Lâm, Vương Hoa Nhi bởi vì đã định thân rồi, tuy rằng nàng vẫn hấp tấp, nhưng mà vẫn tránh ở trong phòng làm giá y. Vương Phúc Nhi cười nói: "Khoảng thời gian này ngươi đã đi đâu vậy, ta nghe Tống Trường Khanh nói, ngươi tiếp nhận chuyện trong nhà hả, hiện tại thành người bận rộn rồi."



Triệu Thư Lâm vội nói: "Cũng không tính là tiếp nhận, cha ta còn trẻ, ông nói ông còn muốn xông xáo một lần đấy, còn không phải sao, một đoạn thời gian trước ta và cha ta đi Châu Phủ, ông muốn mở một Lai Cư ở Châu Phủ, ta cũng đi theo đi mở mang kiến thức."



"Chúc mừng chúc mừng, Triệu thúc càng ngày càng có bản lĩnh." Vương Phúc Nhi nói.



"Ha ha, nếu cha ta nghe thấy ngươi nói, khẳng định thật cao hứng, đây nè, là một ít đặc sản chúng ta mang từ Châu Phủ bên kia về."



Thích thị vội nói: "Đứa nhỏ con cũng quá khách khí, đi thật xa còn mang này nọ trở về."



"Cũng chỉ là chút vật nhỏ, nếu thẩm thích con còn thật cao hứng nữa kìa." Triệu Thư Lâm cười nói.



Được đó, tiểu tử này, có thể nói, nhìn hắn nói làm nương nhà mình cười tủm tỉm. 



Vương Tiểu Bảo muốn nói chuyện với Triệu Thư Lâm, nhưng mà lại nghĩ tới gì đó, thì dừng lại không tiến lên. Triệu Thư Lâm mang theo một cái cung tiễn nhỏ cho Vương Tiểu Bảo, thật sự là rất đẹp, phỏng chừng nam oa đều sẽ thích, nó bất chấp rụt rè tiếp nhận.



"Đa tạ Thư Lâm ca." Vương Tiểu Bảo rất lễ phép nói.



Triệu Thư Lâm vốn là muốn trò chuyện một mình với Vương Phúc Nhi, nhưng mà xem tình hình là không thể được, Vương Đồng Tỏa đang ở một bên kìa. Hắn đành phải nói: "Trường Khanh cũng nói với ta, hắn ở trên huyện chọn được địa phương cũng không tệ, chúng ta quyết định mở ở trên huyện, chẳng qua còn phải phiền toái ngươi nghĩ thêm một ít món ăn ngon."


Vương Đồng Tỏa không phát biểu ý kiến, đó là tức phụ của ca ca hắn, hắn khó mà nói bậy cái gì, chỉ là trong lòng cực kì chán ghét.



Vương Phúc Nhi cố ý gắp một miếng thịt cho Vương Tiểu Bảo, dùng để khen ngợi hắn làm ra cống hiến nổi bậc ở trong đấu tranh với Nhị bá mẫu, Vương Tiểu Bảo ăn thật vui vẻ.



Vốn đang muốn hỏi Triệu Thư Lâm tình huống tư thục Tú Thủy trấn bên kia một chút, đáng tiếc bị vị Nhị bá mẫu can thiệp, đáng tiếc đáng tiếc.



Nhưng mà, Vương Phúc Nhi cũng đi theo Vương Đồng Tỏa đi lên trấn trên cẩn thận tìm mấy nhà tư thục. Hơn nữa cũng quen biết lão Vương ở Tế An Đường, ông chính là thổ địa ở Tú Thủy trấn, cho không ít đề nghị, nên rất nhanh thì tìm được một nhà cho Vương Tiểu Bảo, gọi là Thúc Tu. Vương Tiểu Bảo liền chính thức đi trấn trên đọc sách, cũng may chỉ là buổi sáng, buổi chiều tan học rất sớm, cũng không cần lo lắng về khuya không an toàn, Vương Tiểu Bảo thì vui vẻ đi học.



Tống Trường Khanh biết, nói: "Không được, phải để Tiểu Bảo ở nhà của ta, cứ đưa đón mỗi ngày rất phiền toái."



Vương Phúc Nhi nói: "Vậy cũng không được, chúng ta cũng không phải thân thích, đi vào ở người khác sẽ bị nói lời ông tiếng ve, ta cũng không muốn đệ đệ của ta bị người khác nói." Cho dù là thân thích cũng sẽ bị người ta nói này nói kia đấy. Diendanlequydon~ChieuNinh



Kỳ thật còn có thể đến nhà trước kia của a di ở trấn trên, nhưng mà một khi nghĩ đến tiểu cô kia của a di, thì nàng hủy bỏ dự tính này. Tiểu cô của a di cũng nhìn chằm chằm cái nhà này đó, nếu không phải thái độ của a di cường ngạnh, vị này đã sớm dọn vào ở rồi, nàng không muốn chọc phiền toái cho a di. Hơn nữa trong nhà cũng không có nhiều người đặc biệt lên trấn trên ở được, cho nên vẫn là mỗi ngày đưa đón là tốt nhất. Tiểu Bảo bên này mười ngày còn có một ngày nghỉ ngơi, ngày lễ ngày tết cũng không lên lớp, cho nên cũng không tính là vất vả.



Rất nhanh đã đến ngày thành thân của Nhị Nữu và con trai Chu địa chủ, trong nhà Vương Phúc Nhi không hề có động tĩnh, bá phụ và thúc thúc Vương Phúc Nhi đều đi, Sở thị trở về nói cùng Thích thị: "Thật không biết đại cô tỷ sao nhẫn tâm như vậy, tân lang đều được người ta nâng tới, khuê nữ nhà mình cũng không đau lòng."



"Mỗi người có duyên phận của mình, chúng ta thì cảm thấy khuê nữ là bảo bối, người khác không nhất định cho là như vậy." Thích thị nói.



"Đúng vậy, Nha Nhi của nhà ta ta hận không thể mang hết tất cả mọi thứ cho nó." Sở thị cảm khái: "Mới chỉ chớp mắt đám nhỏ đều đã lớn rồi, Tiểu Hồng trong nhà tỷ của ta cũng làm mai rồi."



"Thật sự, vậy thì chúc mừng, đến lúc đó ta cũng đi ăn cưới." Thích thị cười nói.