Con Gái Nhà Nông

Chương 138 : Vương Chi Nhi cũng xuất giá

Ngày đăng: 23:04 20/04/20


Editor: ChieuNinh



"Lão Tam gia hiện tại đều dùng đến hạ nhân, cũng không mua một người về cho ta làm nương đây." Triệu thị tức giận nói với Vương lão đầu.



Vương lão đầu nói: "Ngươi muốn người hầu hạ ngươi sao? Một bà tử ở nông thôn, cũng không để cho người chê cười. Hiện tại mỗi ngày ngươi chỉ có nấu cơm, nếu còn có người hầu hạ ngươi, ngươi cảm thấy ngươi còn có thể làm gì? Vương gia thôn chúng ta, sau mông ngươi đi theo một người, ngươi cũng không sợ chê cười, lão Tam đối với ngươi còn chưa đủ tốt sao, quần áo bốn mùa lúc nào thiếu của ngươi? Còn có khi lễ tiết, cuộc sống của hai cái lão bất tử chúng ta, không phải cũng cung cấp đủ cho ngươi ăn ngon mặc đẹp sao? Con trai con dâu của ngươi có người nào được như vậy không? A, chẳng lẽ nói Tam nhi tử của ngươi có nhiều tiền hơn hẳn là tất cả đều hiếu kính cho ngươi? Vậy nếu là như thế, sao ngươi không gọi đệ đệ ngươi cho ngươi nhiều một chút đây?"



"Đệ đệ là đệ ta, lão Tam không phải con ta sao?" Triệu thị nhỏ giọng.



Vương lão đầu cười quái dị: "Không phải ngươi cứ khoe khoang, trước kia ngươi coi đệ đệ giống như con trai mình mà chăm sóc sao? Cũng đều là chiếu cố, có gì không giống nhau chứ? Nga, ta còn nhớ rõ, trước kia khi cả nhà ta đều ở trong một cái nồi (nhà), sao ngươi cứ hở một chút thì mắng lão Tam và tức phụ lão Tam, còn không cho mấy cháu gái của ta ăn no. Hiện tại người ta không có trách ngươi, thì ngươi cũng nên đốt nhang thơm đi, người không thể không thấy đủ, bằng không ông trời cũng nhìn không vừa mắt."



"Không phải ta chỉ oán giận một câu thôi sao, lại nói nhiều như vậy, nếu ngươi nói ta cái này không tốt cái kia không tốt, vậy lúc ấy sao ngươi không ngăn cản ta? Ngươi cũng không phải không đạo lý giống vậy sao?" Triệu thị hỏi.



"Đúng vậy, người nghèo chí đoản, ngươi làm ầm ĩ, ta không nói, đó là bởi vì ta nói thì ngươi làm ầm ĩ còn ác hơn, cả nhà cũng sẽ không yên. Hiện tại ta cũng không oán giận, cũng không cảm thấy là lão Tam đối với ta không tốt, ta không so đo như ngươi? Ta nói với ngươi hiện tại sống thoải mái, thì ngươi yên tĩnh một chút đi. Chờ thêm vài năm, Tiểu Bảo cũng cưới tức phụ, nếu ngươi còn cứ lấy ba chọn bốn như vậy, ngươi cảm thấy sẽ thế nào?"



"Quên đi, ta không nói với lão nhân ngươi, coi như ta cũng chưa nói gì, ngươi cũng không có nghe thấy. Ài, hiện tại chỉ có hai lão già chúng ta ở đây, thật sự là con lớn không cần nương." Nhà Lão đại cũng chuyển đến đối diện sông rồi.



"Vậy còn không tốt sao? Trước kia ngươi luôn nói phòng ở lão Vương gia chúng ta chỉ lớn hơn cái rắm một chút, chuyển thân một cái cũng không đủ. Hiện tại ngươi lăn lộn trên mặt đất cũng không có vấn đề. Mấy gian phòng ở này, ngươi muốn ở gian nào cũng được."



Triệu thị cảm thấy hiện tại sao mình nói như thế nào cũng không nói được lão nhân chết bầm này đây? Thật sự là buồn bực muốn chết.
Miệng Mã thị run run, bà ta hận không thể khâu miệng con trai lại, nhưng mà Tam Bảo nói cũng có đạo lý, thật sự để cho Chi Nhi thành gái lỡ thì, vậy cũng không tốt, tốt xấu gì có thể kiếm chút tiền lễ hỏi không phải sao?



Vương Tam Bảo tiếp tục nói: "Nương, nếu ngươi không gả người đi, vậy về sau ta không nuôi sống ngươi, ngươi cũng đừng trách ta, ngươi già đi không làm gì được, ta cũng sẽ không liếc mắt nhìn ngươi một cái."



Đúng vậy, cần nhờ con trai dưỡng lão, chỉ là đứa con trai này nói chuyện rất đả thương người, khẳng định là phụ nữ chết tiệt sau lưng dạy hắn, thật sự là Tang môn tinh!



Vương Chi Nhi đã không còn lời nào để nói, ca ca như vậy, còn không bằng không có, nương như vậy, đến cuối cùng cũng là gả mình lung tung đi ra ngoài. Như vậy tùy tiện bọn họ thôi, nàng cũng không phải thật sự muốn chết, chỉ là hù dọa bọn họ một chút, không nghĩ tới kết quả thành như vậy, không ai hỏi mình thế nào, là ở chỗ này xem coi có thể từ trên người mình có được cái gì, thật sự là làm cho người chê cười.



Có lẽ ban đầu không nên có tham niệm, thành thành thật thật tìm một người gả đi, thì sẽ không có chuyện này hiện tại, đáng tiếc, hết thảy đều đã chậm, cũng không thể quay đầu.



Không qua bao lâu, Vương Chi Nhi bị Mã thị gả đến một thôn cách nơi này đến mấy trăm dặm, nghe nói bên kia núi rất lớn, Mã thị tự mình thu hơn mười điếu tiền, một chút cũng không có cảm thấy ủy khuất Vương Chi Nhi. Khuê nữ thôi, đó chính là nhà người khác, tiền vẫn là tốt nhất, có tiền, muốn mua cái gì thì mua cái đó, Chi Nhi cũng không phải gái lỡ thì không gả ra được. Tuy rằng nữ tế hơi chút lớn tuổi, nhưng mà nam nhân ấy à, lớn một chút có thể thương người, có gì không tốt chứ?



Đinh thị mắng: "Mã thị cũng đành lòng được? Trước kia bọn họ cũng là muốn để Chi Nhi bám cành cao, hiện tại ngay cả một tên chết vợ cũng được, còn là trong núi sâu, thật sự là không coi khuê nữ là người. Ta phi!" Đinh thị là tới trấn trên đi hợp chợ, lúc này đến trong nhà Vương Phúc Nhi để nghỉ chân, nói qua một lần chuyện phát sinh trong thôn, nhất là chuyện này, Đinh thị một khi nói tới thì sẽ mắng chửi Mã thị.



Thích thị không phát biểu ý kiến, đã nói không có quan hệ gì với chi thứ hai, thì không có quan hệ gì nữa, chỉ là Mã thị này cũng nhẫn tâm với khuê nữ của mình như vậy, thật là không biết nói gì cho tốt.



Hết chương 138.