Con Gái Nhà Nông

Chương 173 : Khúc mắc!

Ngày đăng: 23:04 20/04/20


Editor: ChieuNinh_dd.lequydon



Vương Phúc Nhi nói: "Tuy rằng các người bán Thanh Mai tỷ là không đúng, nhưng mà Thanh Mai tỷ luôn nắm lấy áy náy của các người, làm ra việc này, mọi người như vậy là tốt với nàng sao? Ta là một vãn bối, nói nhiều cũng không tốt, nhưng mà mọi người cẩn thận ngẫm lại, áy náy với một người, chuyện gì cũng dung túng nàng, sau đó chờ nàng làm ra chuyện không thể giải quyết, hủy đi bản thân mới là bù đắp cho nàng sao?



Bù đắp cho một người cũng có thật nhiều cách, vì sao không thể làm nương cho giống làm nương, làm ca ca chính là làm ca ca, lúc cần quản lý dạy dỗ thì phải nhúng tay dạy dỗ? Lúc nào nên nói thì phải nói chứ? Vì sao cứ phải nhìn nàng đi tới bước một sai lầm mới được? Chỉ là vì mặt mũi mà đối tốt với nàng, như vậy phận làm con ở đâu?"



Nàng cũng không tin việc Thanh Mai quấn quít lấy Tứ Bảo ca bọn họ không biết, chẳng qua là cảm thấy trước kia thực có lỗi với Thanh Mai, hiện tại cũng không dám quản nàng, muốn thuận theo ý của nàng. Được rồi, nếu ngươi vẫn thuận theo ý của nàng vậy ta cũng không nói gì nữa, rõ ràng trong lòng các ngươi cũng không phải cái loại người đại ác, nếu không vì sao ngày đó lại bắt người đi rồi? Nói rõ trong lòng các ngươi vẫn cảm thấy Thanh Mai làm không đúng.



Được rồi, nếu trong lòng đều hiểu được, nhưng mà vẫn không dám quản, chỉ bởi vì áy náy chết tiệt kia, vậy rốt cuộc là thật sự bù đắp cho một người, hay là tận tình hủy người ta? Trên đời này, thật nhiều người đều nghĩ không rõ, cứ sai thêm như vậy.



Nương Thanh Mai nghe được mà rơi lệ đầy mặt: "Chúng ta cũng biết Thanh Mai làm không đúng, chỉ là chúng ta, nhìn nàng chịu nhiều khổ như vậy, ài, trong lòng ta đây…"



"Nương, người đừng nói nữa, về sau chúng ta cũng không cần tiếp tục chiều nó, con liều mạng làm hỏng thanh danh chính mình, liều mạng Thanh Mai oán hận con, con cũng phải quản nó, bằng không cứ tiếp tục như vậy thì Thanh Mai chỉ có thể là thật sự bị hủy." Hắn bị người ta nói ra suy nghĩ trong lòng, thật sự rất hổ thẹn, nói đến cùng cũng vì tìm kiếm an ủi trong lòng, muốn bồi thường cho muội tử của mình, không nghĩ tới như vậy mới là thật sự hại muội tử.



Vương Hoa Nhi lại nói: "Ta muốn đi gặp mặt Thanh Mai một lần."



Khương Điền ở bên cạnh nắm tay nàng.



Nương Thanh Mai vội nói: "Được, trước kia con và Thanh Mai rất thân, đứa nhỏ này là muốn lầm đường, thẩm đa tạ con."



"Phúc nhi, muội đi theo với tỷ đi." Vương Hoa Nhi nói, nàng có chút sợ hãi, cần phải có người ở bên cạnh ủng hộ nàng.
"Làm sao, bộ dạng người ta rất đẹp, chỉ là nói chuyện với nàng ta thật lao lực, cũng không biết thiên kim tiểu thư thì đều là như thế này hay sao? Chỉ là nha đầu của nàng ta ai cũng lợi hại, ở chung với người như vậy, chàng nói có mệt hay không?"



Tống Trường Khanh nói: "Tri phủ đại nhân có ít nhất năm khuê nữ, mặc kệ đại lão bà sinh hay là tiểu lão bà sinh, người này nếu không chút bản lĩnh cũng sẽ không như bây giờ. Dù sao nàng và nàng ta quanh năm suốt tháng cũng gặp mặt không được vài lần, sợ nàng ta làm gì?"



"Cũng không phải ta sợ nàng ta, chính là cảm giác nàng nói chuyện là lạ, ài, dù sao nói không rõ, người như vậy tiếp đón không nổi, cũng không thích tiếp đón." Làm gì phải khoe khoang ở trước mặt mình là tướng công nàng ta thật tốt với nàng ta chứ, tướng công của ta cũng đối với ta thật tốt, ta cũng không khoe khoang!



"Kì quái làm sao?" Tống Trường Khanh hỏi.



"Dù sao ta cảm thấy vậy, nàng ta có chút xem thường người khác, nhưng mà trên mặt vẫn giả bộ như là không có việc gì."



"Nàng ta xem thường chúng ta, chúng ta còn xem thường nàng ta đây, đừng so đo với người như vậy. Nếu không phải có quan hệ tốt với Triệu Thư Lâm, ai thèm quan tâm nàng ta." Cho dù là thiên kim tri phủ, hiện tại cũng đã lập gia đình, nếu còn cao cao tại thượng, vậy thì cuộc sống chỉ có thể là trôi qua càng không xong.



Tống Trường Khanh đáng tiếc cho Triệu Thư Lâm, lại lập tức nghĩ đến, Triệu Thư Lâm là đã sớm làm quyết định. Hiện tại hắn ở đây đáng tiếc cho Triệu Thư Lâm, nói không chừng bản thân Triệu Thư Lâm căn bản là không thèm để ý đâu, sẽ không cần lo lắng mù quáng. Lại nói tiếp, vẫn là nương tử của mình tốt, thật là, nếu mình cưới một thiên kim tiểu thư như vậy, vậy còn không phải khổ chết cả đời sao? Cảm thấy tài trí hơn người, cũng không ngẫm lại ngươi đã lập gia đình, phu gia mới là thân phận hiện tại của ngươi.



Quên đi không nghĩ nhiều như vậy nữa, vẫn là ôm nương tử của mình thoải mái, ài, chỉ là chừng nào mới có thể viên phòng hả. Tống Trường Khanh thực buồn bực. Bẻ đầu ngón tay tính ngày.



***Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: nha ha ha, Tiểu Phúc Nhi gặp được lão bà của Triệu Thư Lâm.



Hết chương 173.