Con Gái Nhà Nông

Chương 18 : Dì Hai thật giỏi!

Ngày đăng: 23:03 20/04/20


Editor: ChieuNinh



Người trong viện thấy ngoài cửa Vương gia có một chiếc xe ngựa, đều rất giật mình. Dù sao một nhà Vương lão đầu thực sự không có thân thích giàu có gì, ngay cả nương tử Trần mặt rỗ cách vách cũng thò đầu ra nhìn lén. Triệu thị dẫn đầu đi ra nhìn, đi theo phía sau là Đinh thị và Mã thị. Trong lòng Mã thị nghĩ đến, khẳng định là thân thích nhà mình bên kia đến đây!



Kết quả người bước xuống từ trên xe ngựa, dĩ nhiên là muội muội nhà lão Tam!



Trước kia Triệu thị đã gặp tức phụ này, chẳng qua thời điểm trước kia Thích Gia Mẫn cũng không có xa hoa như hiện tại. Nay nhìn đến người từ trên xe ngựa bước xuống, Triệu thị nhớ tới mấy thứ lần trước nhà lão Tam cầm về từ trấn trên, lập tức mặt mày hớn hở với dì Hai Vương Phúc Nhi: "Là Gia Mẫn tới à, nhanh đi vào nhà, nhanh đi vào nhà, cũng đã rất lâu rồi sao ngươi không đến nhà chúng ta?"



Trong lòng dì Hai Vương Phúc Nhi nghĩ, lần trước mẹ chồng của mình mất, làm thân thích nhưng mà các ngươi cũng không có một ai tới, bây giờ còn không biết xấu hổ nói này nói kia.



Dì Hai Vương Phúc Nhi cũng cười nói: "Thật ra ta cũng muốn tới đây, nhưng mà có vài người không chào đón, bởi vì trong tay ta không có cái gì."



Triệu thị giống như là nghe không hiểu, cười nói: "Xem lời dì Hai nói này, đến nhà của mình còn phải mang này nọ cái gì, ài, dì Hai cũng quá khách khí, mang nhiều đồ như vậy làm gì? Rất khách khí, rất khách khí!"



Triệu thị miệng nói khách khí, nhưng mà dì Hai Vương Phúc Nhi lại mang phần lớn đồ vào trong phòng Thích thị, Triệu thị tha thiết mong chờ nhìn đồ đạc chạy từ bên mình đi, phải nói là đau lòng mà. Cố tình Thích Gia Mẫn còn cười nói: "Vương gia bá nương, ngươi xem tỷ tỷ của ta có thai, bình thường cũng không có gì tẩm bổ, ta đây làm muội muội nếu không giúp đỡ mua chút này nọ, thật sự là kỳ cục. Ta cũng đã hỏi qua, mấy thứ này chỉ thích hợp cho phụ nữ có thai ăn, người khác ăn thì hỏng người nha. Nhưng mà dù sao bá nương cũng là trưởng bối của ta, ta cũng chuẩn bị mang Phúc nhi đến trong nhà ở một đoạn thời gian, biết bá nương thích ăn quả đào, cho nên, hôm nay ta cố ý mua mấy cân đào mang lại đây, đặc biệt đưa cho một mình bá nương ăn."



Vương Phúc Nhi ở bên cạnh nghe xong, trong lòng giơ ngón tay cái lên với dì Hai. Đưa hết đồ đạc cho nương nhà mình, nhưng mà cũng không có thiếu sót với bà nội, còn đặc biệt chọn quả đào đưa lại đây. Vương Phúc Nhi hoài nghi có phải dì Hai đã biết chuyện bà nội không cho ba tỷ muội các nàng ăn đào hay không, cố ý dùng một chiêu như vậy.




"Ta còn tưởng rằng hai tiểu tử các con có lương tâm, là chờ Phúc nhi trở về, không nghĩ tới là chờ nương nấu cơm hả." Dì Hai cười nói: "Đi, chúng ta vào nhà!"



Nhà Dì Hai là tứ hợp viện, phòng ở đầy đủ, ngày hôm qua dì Hai đã chuẩn bị một phòng riêng cho Vương Phúc Nhi, trước mang Phúc nhi đi nhìn một chút, sau đó để cho Vương Phúc Nhi đi theo hai biểu ca biểu đệ chơi đùa với nhau.



Nhà Dì Hai nhân khẩu không nhiều lắm, chỉ có bốn người, bình thường ban ngày dượng Hai sẽ đi tiệm tạp hoá một chuyến. Khương Điền và Khương Lỗi ở nhà chơi, mà dì Hai thì nấu cơm giặt giũ. Trước kia còn có chăm sóc mẹ chồng, hiện tại đã không còn chuyện này. Cha của dượng hai Khương đã qua đời lúc dượng hai còn nhỏ, là nương dượng hai kéo một đôi con trai con gái sống qua ngày. Một quả phụ mang theo hai hài tử, thật sự nếu không bưu hãn một chút, chỉ sợ đã bị người bắt nạt chết rồi, cho nên sau khi dì Hai gả vào, cũng bị mẹ chồng quản gắt gao.



Vương Phúc Nhi đang chơi đùa cây cung cùng với hai tiểu tử bình thường lén chơi thì dượng hai Khương trở lại. Thấy Phúc nhi liền cười đưa cho Phúc nhi một cái bao giấy: "Phúc nhi, nhìn xem có thích ăn hay không."



Ôi, là đường phèn, thật đúng là thứ tốt, đường khác vào mùa hè dễ dàng biến chất, mà đường phèn này thì không.



"Cám ơn dượng!" Vương Phúc Nhi cười tít mắt nói.



Khương Điền và Khương Lỗi trông mong nhìn đồ trong tay Vương Phúc Nhi, nước miếng cũng muốn chảy ra, xem ra bình thường dượng hai Khương cũng rất ít mua cho bọn hắn. Vương Phúc Nhi trực tiếp chia đường phèn làm ba phần, ba tiểu oa nhi bọn họ một người một phần, hai tiểu tử mừng rỡ không thôi. Đúng lúc Dì Hai bưng thức ăn từ phòng bếp lại đây, thấy như vậy, trong lòng liền vui vẻ: "Đều đi rửa tay, đến giờ ăn cơm rồi!"



Tuy rằng đồ ăn giữa trưa chỉ có mấy người, nhưng mà có mặn có chay, so với ở nhà Vương Phúc Nhi thì tốt hơn nhiều. Hơn nữa đã lâu nàng còn chưa được ăn qua cơm tẻ. Ngươi nói ở hiện đại chẳng ai hiếm lạ cơm tẻ này, nhưng mà, nhưng mà, đối với một tiểu oa nhi cả ngày chỉ uống canh suông ăn cháo ngô lương thực phụ mà nói, cơm tẻ này chính là mỹ vị nhân gian đó.