Con Gái Nhà Nông

Chương 19 : Tính toán của bà ngoại

Ngày đăng: 23:03 20/04/20


Editor: ChieuNinh



Vương Phúc Nhi không chút khách khí ăn hai chén cơm. Bụng nhỏ cũng phồng lên, dì Hai còn nói giỏi, nên ăn nhiều, làm cho thịt trên mặt đầy lên.



"Tiểu oa nhi nên mập mạp mới đáng yêu, Phúc nhi chúng ta cũng bởi vì không được ăn no, cho nên mới gầy như vậy, đến nhà dì Hai, muốn ăn bao nhiêu thì ăn."



Nàng cũng biết bình thường Triệu thị cũng không có cho mấy đứa cháu gái của mình ăn no, cho nên chỉ cần mình có khả năng, thì sẽ dưỡng béo cho cháu gái của mình. Chỉ là nếu đi trở về thì cũng gầy lại thôi, nếu tỷ tỷ và tỷ phu có thể ở riêng thì tốt rồi, mình thương lượng với đương gia (chồng), cũng có thể mượn chút tiền cho bọn họ, để cho bọn họ có thể tự mình sống.



Sau khi cơm nước xong, thái dương đang lúc giữa trưa, Khương gia có thói quen nghỉ trưa, cho nên Vương Phúc Nhi nhập gia tùy tục, ngủ ở trên giường nhỏ của mình. Thật là thoải mái nha, Vương Phúc Nhi mơ mơ màng màng ngủ, lần này lại không bị đói tỉnh nữa.



Thời điểm Vương Phúc Nhi ngủ mơ mơ màng màng, giống như nghe thấy bên ngoài có tiếng tranh cãi, tuy đứt quãng, nhưng mà vẫn nghe được, trong chốc lát thì thanh âm càng lúc càng lớn. Nàng mở to mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, tại sao lại có một người tức phụ tuổi còn trẻ mang theo một tiểu cô nương ba bốn tuổi đang ở bên ngoài khóc nháo đây?



Đứa nhỏ Khương Lỗi chân ngắn nhỏ lạch bạch chạy tới chỗ Vương Phúc Nhi, còn thần bí hề hề nói với Vương Phúc Nhi: "Phúc nhi, tiểu cô của ta mang theo Anh Tử tới đây khóc nữa!"



À, thì ra là tiểu cô của tiểu tử này, Vương Phúc Nhi thật sự là tò mò tại sao lúc này người này lại đến đây? Liền ghé vào bên cạnh cửa sổ nghe lén. Khương Lỗi thấy vậy, cũng leo lên giường Vương Phúc Nhi, đi nghe lén theo, tiểu tử này, thật đúng là một chút cũng không sợ người lạ, cởi giày của hắn xong liền leo lên đây.



"Phúc nhi, Phúc nhi, nhường một chút, ta cũng muốn nghe." Thân thể Khương Lỗi mập mạp đẩy Vương Phúc Nhi sang một bên, Vương Phúc Nhi nói: "Không phải vừa rồi ngươi ở bên ngoài cũng đã nghe xong sao?"



Khương Lỗi nói: "Ta nghĩ muốn đi ra ngoài, nhưng mà nương ta kêu ta trở về ngủ. Phúc nhi, chúng ta cùng nhau nghe. Ca của ta đã ở đó nghe, ta sợ là ngươi nghe không hiểu, cho nên lại đây giúp ngươi."
Dì Hai cũng khen nói: "Đúng vậy, hôm nay làm thành như vậy, Phúc nhi còn muốn nhóm lửa con kêu nó đi ra ngoài nó còn không chịu đi, nói con nấu cơm càng cực khổ. Người nói xem sao đứa nhỏ này lại hiểu chuyện như vậy chứ, còn tri kỷ hơn so với Điền oa tử và Lỗi oa tử."



Bà ngoại nói: "Con trai thì sơ ý hơn, cũng không có chuyện gì, ta thấy hai đứa nhỏ bọn nó đều nghe lời. Đúng rồi, sao còn thừa ra một bé gái? Là con nhà ai?"



Dì Hai nói: "Là của cô em gái chồng của con, cũng không biết nàng hỏi thăm được từ đâu, biết con đón Phúc nhi đến ở, nàng giống như sợ không chiếm được tiện nghi, cũng đưa Anh Tử lại đây. Cũng vì chuyện này này, buổi tối cha bọn nhỏ cũng ngủ không có ngon, thật sự là không biết nàng suy nghĩ cái gì."



"Vậy con đối xử tốt với nàng chút là được, mặc kệ nói sao, đừng làm cho người khác trạc cột sống là được."



"Nương, con còn không biết sao? Con chỉ tức giận lời nàng ta nói, nói con đem mọi thứ trợ cấp cho nhà mẹ đẻ, chẳng lẽ hai người bọn hắn mỗi lần trở về lấy gì đó còn ít sao? Khi đó con cũng không có lấy cái gì trở về, hiện tại cha bọn nhỏ giận nàng, nàng không dám nháo ca nàng, thì cảm thấy con dễ khi dễ."



"Quên đi, chỉ cần không có trở ngại là được, đúng rồi, ta tới đây còn có một chuyện muốn nói, Gia An tuổi cũng lớn, nên cưới con dâu, ta đang muốn hỏi ý kiến của con."



Dì Hai nói: "Vậy người có hỏi ý kiến đại tỷ không?"



Bà ngoại nói: "Đại tỷ của con, hiện tại ta chỉ mong nàng có thể sinh một đứa con trai, chuyện khác đều không cần quan tâm. Nàng không giống với con, một đại gia đình ở chung, ta muốn đi tìm nàng, người khác lại nói. Dù sao con cũng là người có chủ ý, con ra chủ ý cho ta, ta tin tưởng!"



"Cái này cũng được, con để cho bà mối trấn trên đi hỏi thăm một chút, Gia An của chúng ta cũng là đứa nhỏ tốt, khẳng định có thể lấy được con dâu hiền."