Con Gái Nhà Nông

Chương 71 : Tú Nga xuất giá

Ngày đăng: 23:03 20/04/20


Editor: ChieuNinh



A di Vương Phúc Nhi đã có kế hoạch đi lên huyện, nhưng mà hôm nay nàng tới đây nói với Thích thị cũng không phải là chuyện này. Hiện tại cuộc sống của tỷ tỷ tốt lắm, trong lòng nàng cao hứng, cảm thấy nếu phân gia sớm được vài năm, khẳng định là càng tốt hơn hiện tại.



"Tỷ, trước kia thời điểm còn ở nhà, trứng gà tỷ muối là ăn rất ngon rồi, không nghĩ tới hiện tại thế nhưng làm được sinh ý." Thích Gia Mẫn nói.



Thích thị cười nói: "Ta cũng chỉ biết làm, nếu không phải Phúc nhi nói có thể bán kiếm tiền, ta cũng không thể nghĩ tới đâu. Sau đó Vương lão bản tới, Phúc nhi cũng nói không ít, cũng không biết nàng giống ai, bùm bùm bốp bốp, lại còn nói đến điểm quan trọng rồi. Nếu chỉ hai người ta và tỷ phu muội, phỏng chừng không phải kiếm tiền mà là lỗ vốn." Chỉ là nguyện liệu muối trứng gà này cũng là Phúc nhi để cho một mình mình làm, còn nói cho mình không thể truyền cho người khác, bằng không nhà mình liền có thêm đối thủ, giống như là phương tử, chỉ có thể tự mình biết thôi.



Hơn nữa Phúc nhi còn nói với Vương lão bản, ở Vương gia thôn chỉ có thể thu của một nhà mình, nếu nhà người khác dùng giá thấp muốn bán cho Vương lão bản, như vậy về sau sinh này ý cũng không cần hợp tác rồi. Nhìn xem, lời này nói thật cương quyết, Thích thị còn tưởng rằng Vương lão bản sẽ tức giận, nhưng mà Vương lão bản lại thống khoái đáp ứng ngay. Kỳ thật ý tưởng của Vương Phúc Nhi là, nếu thật sự có người như vậy, vậy khẳng định là học trộm sau lưng, nếu như học không giống. Vương lão bản quả quyết không dám khẳng định, cũng không muốn ôm phiêu lưu, còn không bằng vẫn dùng vẫn dùng quen một nhà Vương Phúc Nhi đâu. Nếu Vương lão bản là một ông chủ chân thành, tự nhiên sẽ đồng ý điểm này, nếu không, nếu hắn bởi vì tham tiện nghi, mà vứt bỏ nhà mình, như thế đồng bọn hợp tác như vậy không cần cũng được. Dien*dan*le*quy*don ChieuNinh Bởi vì người như vậy hiện tại sẽ không vứt bỏ ngươi, sớm hay muộn gì cũng sẽ bởi vì tiện nghi khác mà bố trí ngươi một mẻ. Cùng lắm thì nhà mình đi thuê cửa hàng bán, mặc dù có chút khó khăn, nhưng mà cũng kiếm được tiền. Trước mắt như vậy, còn không phải là vì thoải mái?



"Đúng vậy, Phúc nhi thật đúng là không giống tỷ và tỷ phu, nàng là một đứa bé thông minh linh lợi, tỷ, tỷ cứ chờ hưởng phúc đi." A di Vương Phúc Nhi nói: "Tỷ, biểu muội nhà các ngươi hiện tại có ai hỏi chưa?"



"Còn không có đâu, nàng nói lập gia đình sẽ mang theo nương nàng, người khác đều không đồng ý đâu. Nhưng mà Tú Nga là cô nương tốt, tay nghề châm tuyến cũng tốt, hiện tại ở trấn trên cũng có thể kiếm tiền nuôi sống nàng và nương nàng đấy."



"Vậy cũng đúng, người nhà bình thường không nguyện ý đâu, nhưng mà tỷ, ta nói một người, tỷ xem thế nào? Chính là chưởng quầy Thủy Sinh trong điếm của chúng ta, cha nương trong nhà hắn đều mất, nuôi sống một người đệ đệ, từ rất sớm đã làm việc ngay ở trong tiệm tạp hoá kia của chúng ta. Lần trước thời điểm Tú Nga đưa quyên hoa tới, hắn thấy, vậy nên, liền cầu ta tới hỏi thăm các ngươi. Nếu như có thể, cũng là một cọc nhân duyên đẹp đâu."



"Người muội nói thì ta còn có cái gì lo lắng chứ, nhưng mà muội vẫn nên nhắc tới yêu cầu của Tú Nga trước đi, rồi ta cũng đề cập tới bên kia, nhưng mà phải nghe yêu cầu này rồi nói sau." Thích thị nói.



"Đây là nhất định, nhưng mà muội thấy Thủy Sinh sẽ đáp ứng, cha nương hắn mất sớm, muốn hiếu thuận cũng không hiếu thuận được. Hiện tại nuôi nương Tú Nga vừa vặn có thể thỏa mãn tâm của hắn rồi. Này tỷ, tỷ cứ chờ tin tức tốt của ta."




Giờ phút này, cuối cùng còn ra hiện một tiểu tam, thật sự là hơi quá đáng! Lửa giận trong lòng Vương Phúc Nhi bị thiêu cháy, Vương Cúc Nhi và Vương Hoa Nhi cũng giống vậy, ai dám phá hoại nhà của mình, vậy thì phải liều mạng với người đó!



"Trước kia sao không nói như vậy, hiện tại khẳng định là thấy chúng ta có tiền, cho nên mới tìm tới cửa thôi! Xem ta có lấy chổi quét đuổi người đi ra không!" Vương Hoa Nhi cũng rõ ràng ý tứ thân mật, càng hận đến không thôi.



Vương Phúc Nhi cảm thấy tức nhất vẫn là đại cô nhà mình, đây là thân nhân sao, hoàn toàn chính là kẻ thù. Nhà mình chính là dựa vào muối trứng gà kiếm tiền, bây giờ còn muốn đi qua học, đây không phải là đoạt con đường kiếm tiền của người ta sao? Diendanlequydon~ChieuNinh Đổi lại là ai cũng không chấp nhận, đến cuối cùng không đạt được, còn uy hiếp lại, ai sợ ai chứ, tới một người giết một người, tới hai người giết cả hai, được rồi, vẫn là không một ai đến thì tốt hơn.



Sau khi Vương Đồng Tỏa trở về, phát hiện Thích thị không có giống như trước kia bưng nước cho hắn rửa mặt, cho dù là thời điểm ăn cơm cũng không nói với hắn lời nào. Hỏi nàng làm sao, nàng cũng không để ý đến, Vương Phúc Nhi biết nương là vì đại cô nói tới thân mật kia mà tức giận, liền thừa dịp thời điểm cha đang ôm tiểu bảo vui đùa, nhắc lại lời nói Nhị tỷ nghe lén được nói cho cha nhà mình.



Vương Đồng Tỏa nhíu mày, Hoa Mai này, nói bậy cái gì? Nương tử nhà mình khẳng định nghĩ lung tung rồi. "Phúc nhi, chơi với đệ đệ con đi, cha có việc tìm nương con."



"Dạ được!" Vương Cúc Nhi và Vương Hoa Nhi đều đi qua: "Biện pháp này được không?" Vương Hoa Nhi hỏi.



"Khẳng định là trong lòng nương nghi ngờ, chúng ta để cho bản thân cha đi nói, nói chung vẫn tốt hơn đại cô đi nói lung tung như vậy, chỉ cần cha nương tốt đẹp, người khác lại nói thế nào cũng không ảnh hưởng."



"Phúc Nhi nói rất đúng, đi, chúng ta đi tới dưới rặng cây nho đi, bên kia mát mẻ." Vương Cúc Nhi nói.



Hết chương 71.