Con Gái Nhà Nông

Chương 81 : Mượn lương!

Ngày đăng: 23:03 20/04/20


Editor: ChieuNinh



Đến mùa thu hoạch, vẫn không có mưa rơi xuống, người Vương gia thôn mười nhà có tám chín nhà đều gặp tai họa. Xem ra long vương gia cũng không có phù hộ bọn họ. Thật nhiều người chạy đi tìm lý chính nói chuyện. Vương Tài vận khí mắng: "Việc này các ngươi còn muốn tính sổ sao? Bất kính với long vương gia, cẩn thận năm sau chúng ta ở đây lại không thuận lợi, đều nhanh trở về cho ta, ra chút tiền trời còn không có mưa, vậy khẳng định là long vương gia còn mất hứng, chúng ta chưa có làm được tới nơi tới chốn."



Lời này cũng không biết như thế nào lại truyền ra ngoài, có vài người lớn tuổi liền thương lượng muốn tu sửa miếu Long vương, cảm thấy hẳn là lúc nào cũng cung phụng mới được, làm sao có chuyện úp lên đầu mới nhớ tới muốn hiếu kính long vương gia?



Nhưng mà một số người bởi vì năm nay thu hoạch không tốt, lần trước cũng ra tiền, làm sao lại còn muốn ra tiền nữa, việc này liền tiếp tục giằng co. Sửa miếu cũng không phải là một chuyện nhỏ, lý chính Vương Tài cũng thực phiền, ông trời cũng không thương xót. Mắt thấy người trong thôn muốn đánh nhau, vì sao ông ta lại cảm thấy mình chỉ là một lý chính nho nhỏ như vậy mà cũng không thuận lợi đây?



Chuyện Vương gia thôn còn đang bị vây trong căng thẳng, thì lúc này thế nhưng trời đổ mưa, lại còn càng rơi xuống càng lớn. Những người muốn tu sửa miếu nói là long vương gia tức giận, mà người phản đối thì lại nói, long vương gia cũng không phù hộ Vương gia thôn chúng ta. Thời điểm trời nên đổ mưa thì lại không mưa, thời điểm không cần đổ mưa thì cố tình mưa, như vậy có bất kính Long vương gia cũng thế.



Sau khi Vương Phúc Nhi nghe lời nói này không khỏi bội phục người nói ra, thật là rất mạnh. Có thể miệt thị thần linh, vào lúc này thực sự là không dễ dàng.



"Cha, năm nay chúng ta có thể giao ít thuế hơn hay không?" Vương Phúc Nhi hỏi.



"Đúng vậy, phía trên có nói là, toàn bộ huyện chúng ta đều bị thiên tai gây họa, sẽ giảm thuế, bằng không còn để cho mọi người sống thế nào được."



Vương Phúc Nhi thật tình cảm thấy nông dân thật sự rất khổ, thời điểm này, thuế má đều là dựa vào thuế nông nghiệp, mà nông dân còn phải dựa vào trời ăn cơm, không cẩn thận một cái thì sẽ đói bụng. Nhìn xem Vương gia thôn từ sau khi thu hạt thóc, thật nhiều người đi ra ngoài tìm công việc làm thuê, bằng không thật sự có thể đói chết người.



Ban đầu Chu địa chủ chết sống không giảm địa tô, bức người ta nóng nảy, có vài người nghĩ dù sao cuối cùng cũng chẳng phải đang sống mà đói chết sao, vậy còn không bằng liều mạng, liền thừa dịp nửa đêm đi trong nhà Chu địa chủ cướp lương thực. Diendanlequydon~ChieuNinh Tuy rằng sau đó lại bị gia đinh nhà Chu địa chủ phát hiện, nhưng mà nương Chu địa chủ cũng bị dọa mà bị bệnh, Chu địa chủ lại là người hiếu thuận, đành phải giảm địa tô.



Thanh Mai lại nói: "Kỳ thật Chu địa chủ một chút cũng không muốn giảm địa tô đâu, nhưng mà mấy người bị bắt nói vài câu ngoan độc, bị nương Chu địa chủ nghe thấy được, bà bị dọa không thôi, cuối cùng mới thành như vậy."



Nhà nàng cũng không đủ lương thực, mỗi ngày chỉ có thể uống nước canh loãng, bỏ chạy đến trên núi tìm này nọ, đáng tiếc hiện tại nhiều người đi lên núi lắm, cho dù là rau dại cũng bị người ta tranh đoạt. Thời kì thật sự là quá khổ.




Vương Mai Hoa cắn răng nói: "Tam ca cho ta mượn chút lương thực đi, năm sau ta khẳng định trả lại!"



"Ta hỏi ngươi, cho ngươi lương thực, là cả nhà ngươi đều ăn hay là chỉ có Hỉ oa tử và Nhị Nữu ăn?" Vương Đồng Tỏa hỏi.



"Này?" Vương Mai Hoa choáng váng.



"Vừa rồi ngươi cũng nói, Hỉ oa tử và Nhị Nữu không có sai, bọn họ cũng là cháu ngoại trai (ý là cháu kêu bằng cậu; bên ngoại của đứa trẻ) của ta, ta thì không thể trơ mắt nhìn bọn nó đói chết. ChieuNinh~dien~dan~lequydonD^d^l^q^d Ngươi trở về thu thập cho bọn nó một chút, cho hai đứa bọn nó tới đây, ta nói rõ ràng với nương bên kia, để cho hai đứa bọn nó đến ở nhà bọn họ tới mùa thu hoạch lúa mạch sang năm. Ta nói rõ ràng, chỉ chăm lo cho bọn nó ăn, bản thân ta cũng có bốn đứa nhỏ phải nuôi sống, ngươi cũng không cần nghĩ cái khác. Nếu để cho ta phát hiện, ngươi muốn làm cái gì khác, vậy ngươi lập tức đều đón tụi nó trở về, đến lúc đó ngươi có nói ta đây làm cữu cữu ác độc ta cũng nhận!"



"Được! Tam ca, ta biết rồi, ta đưa Hỉ oa tử và Nhị Nữu tới đây, ta tuyệt đối sẽ không lại muốn làm gì khác!" Vương Mai Hoa nói xong giống như sợ Vương Đồng Tỏa đổi ý, lập tức bỏ chạy đi rồi.



Thích thị và mấy đứa nhỏ đều nhìn Vương Đồng Tỏa: "Cha, sao người lại như vậy, đại cô đối xử với chúng ta như vậy, sao người còn quan tâm nàng ấy làm gì?"



Thích thị nặng nề thở dài một tiếng, Vương Đồng Tỏa vội nói: "Nương bọn nhỏ, nếu Hỉ oa tử và Nhị Nữu thật sự chết đói, trong lòng ta đây không yên ổn. Ta làm cữu cữu thấy chết mà không cứu, ta làm không được."



Làm sao Thích thị không biết nam nhân của mình là dạng người gì, mềm lòng, cũng không có khả năng thấy chết mà không cứu, vừa rồi hắn có thể nói như vậy với Hoa Mai, cũng đã không tệ rồi.



"Các con, cha các con không có làm sai, nếu Hỉ oa tử và Nhị Nữu thật sự chết đói, người bên ngoài mà biết sẽ nói chúng ta thế nào? Cho dù hiện tại gia gia và nãi nãi các con không thích đại cô các con, nhưng mà ngày lễ ngày tết, Hỉ oa tử và Nhị Nữu đều về đây. Ân oán đời trước là chuyện của đời trước, các con không nên trách cha."



"Nhưng mà, vạn nhất lời đại cô nói là nói dối thì sao?" Vương Phúc Nhi hỏi. Tuy rằng nói Hỉ oa tử và Nhị Nữu không có sai, nhưng mà cha không biết thật giả đã đáp ứng ngay, vạn nhất lại là đại cô giở trò bịp bợm thì sao đây.



Hết chương 81.