Con Gái Nhà Nông

Chương 82 : Triệu thị tuyệt vời!

Ngày đăng: 23:03 20/04/20


Editor: ChieuNinh



"Đúng vậy, người như đại cô, miệng làm sao có thể nói lời thật? Nếu nàng gạt người thì sao?" Vương Hoa Nhi theo sát phía sau mà nói.



"Chờ hai đứa nhỏ tới đây, liền biết có gạt người hay không, nếu thật sự là gạt người, cha con và ta không bao giờ sẽ quan tâm nhiều nữa, để cho bọn họ trực tiếp trở về!" Người ăn không đủ no không thể không nhận ra được, cái này cũng không có cách nào gạt người khác.



Vương Phúc Nhi nhịn tức giận xuống, được rồi, nàng cũng không biết rốt cuộc mình đang tức cái gì, nếu như cha cái gì cũng không quản, vậy không phải là cha rồi. Hiện tại ở dưới tình huống hắn có năng lực, tiếp tế thân cháu ngoại trai của mình, đó là hắn cảm thấy phải làm. Không phải có thật nhiều người, cha mẹ đều chết, sau đó đi theo nhà cữu cữu sống sao?



Nhưng vấn đề là đại cô và đại cô phu đều còn khỏe mạnh, dựa vào cái gì muốn để cho trong nhà mình nuôi sống con của bọn họ, chẳng lẽ một khi có khó khăn liền nghĩ tới bên này? Làm cho người ta thực khó chịu. Nói cái gì thật sự không có biện pháp, nếu thật sự suy nghĩ vì con cái, vậy đi trên trấn trên huyện làm công, nuôi sống con của mình. Dựa vào cái gì yêu cầu nhà mình gánh vác chứ.



"Cha, nương, hai người nói xem đại cô và đại cô phu ở trấn trên hoặc là trong huyện có thể tìm được việc làm hay không? Nếu có việc làm, bọn họ có thể mua được lương thực hay không?"



Cha và nương không biết biến chuyển suy nghĩ, như vậy mình liền mở miệng thôi.



Đúng vậy, không phải còn có biện pháp này sao? Bọn họ luôn miệng là vì con cái, như vậy vì con cái cũng nên đi ra ngoài làm công.



Còn muốn chạy tìm biện pháp bớt việc nhất, làm sao có thể dễ dàng như vậy?



Thấy cha vẫn chưa nghĩ ra, Vương Phúc Nhi tiếp tục nói: "Cha, mười dặm tám thôn, trừ phi là cả cha nương đều mất hết, mới đưa con cái về nhà mẹ đẻ nuôi. Chúng ta làm như vậy, khẳng định người khác sẽ nói lời phê bình, còn tưởng rằng đại cô và đại cô phu đều mất rồi. Còn có biểu ca và biểu muội bọn họ, người ta sẽ nói bọn họ thế nào? Nói bọn họ không có cha mẹ, hay là làm sao? Chính người trong tộc (bên nội) của bọn họ cũng không hài lòng, cảm thấy trẻ con nhà bọn họ còn phải để họ nhà khác nuôi sống, tộc trưởng bọn họ có thể tìm phiền toái hay không?"



Kỳ thật nếu ban đầu cha nói tiếp tế chút lương thực cho nhà đại cô, vậy còn không có đề tài làm cho người ta nói. Nhưng mà có lẽ cha nhà mình bị đại cô làm sợ, sợ lương thực tới tay, không thể chân chính đến miệng cháu ngoại trai, mới suy nghĩ ra biện pháp như vậy. Nhưng mà biện pháp này cũng là thực làm cho người ta có chuyện có thể nói. Có người sẽ nói, sao đứa nhỏ Trần gia ta còn cần Vương gia các ngươi đến nuôi sống. Tuy rằng hiện tại là mất mùa, nhưng mà vấn đề thể diện này khẳng định rất trọng yếu, cả nhà đại cô không quan trọng, nhưng mà không bảo đảm người khác không coi trọng, lão nhân trong tộc của bọn họ khẳng định có thể nói.



"Ài, Phúc nhi nói đúng, là ta không lo lắng chu toàn! Vậy chờ bọn hắn đưa Hỉ oa tử và Nhị Nữu tới đây ta liền nói với bọn họ, để cho bọn họ đi tìm việc làm đi, dù là rửa chén giặt quần áo cho người ta đều được! Là cha hồ đồ rồi! Là cha hồ đồ rồi!"



Vương Hoa Nhi ngầm cấp ngón tay cái cho Vương Phúc Nhi, Vương Cúc Nhi cũng cười, Thích thị thở dài: "Chúng ta làm cha nương còn không suy nghĩ chu toàn bằng khuê nữ, thật sự là không nên."
Mỗi câu mỗi tiếng, đều chui vào trong lỗ tai Mã thị, trước mặt lại là lão bà bà khóc kêu trời, cuối cùng nàng ta đành phải chạy trối chết.Triệu thị lập tức dừng chửi rủa lại, nói với mọi người: "Đều trở về đi, náo nhiệt các ngươi cũng xem đủ, đừng vây quanh ở chỗ này."



Đám người dần dần tản ra, Triệu thị chỉ vào Vương Hoa Nhi nói: "Người khác đều nói ngươi tính tình giống nãi nãi ta, sao một chút cũng không dùng được? Lần sau bà nương này lại tới đây, ngươi trực tiếp dùng cái chổi quất cho ta!"



Vương Hoa Nhi muốn bĩu môi: "Ai tính tình giống ngươi?" 



Vương Phúc Nhi lập tức nói: "Nãi nãi nói đúng, vẫn là nãi nãi có bản lĩnh, xem ra Nhị bá mẫu cũng không dám lại đến đây nữa! Đều là công lao của nãi nãi!"



Vỗ mông ngựa tốt, Triệu thị là thần thanh khí sảng, cãi nhau cũng làm cho bà phát ra lửa đè nặng trong lòng rồi, hiện tại tôn nữ lại khen tặng bà, có thể không thoải mái sao?



"Lần sau bà nương này lại đến, ngươi chạy nhanh đi gọi ta, ta cũng không tin nàng ta dám làm gì!"



Trái ngược với nhị nhi tức, bà khẳng định thiên vị giúp đỡ nhà lão Tam, ai kêu Mã thị không biết làm người? Còn không cho mình tiền?



Triệu thị vui vẻ đi trở về, Thích thị lắc đầu cười nói: "Phúc nhi, sao con lại để nãi nãi con qua đây chứ? Nhưng mà, này biện pháp cũng không tệ. Nhị bá mẫu con chuyến này thành thật rồi."



"Hắc hắc, con cảm thấy cũng chỉ có nãi nãi có thể tranh cãi lại Nhị bá mẫu, cho nên đi tìm. Không nghĩ tối quả là như vậy." Vương Phúc Nhi cười tủm tỉm.



"Đúng vậy, lần đầu tiên ta cảm thấy nãi nãi mình khóc lóc om sòm rất tốt. Ha ha." Vương Hoa Nhi cười nói.



Vương Cúc Nhi cũng nói: "Nương, Hoa nhi nói không sai." Trước kia nàng không thích nhất là nhìn thấy Triệu thị khóc lóc om sòm, bởi vì như vậy liền có ý nghĩa mình và cha nương sẽ xui xẻo, nhưng mà hiện tại sao lại thoải mái thế này?



Hết chương 82.