Con Gái Nhà Nông

Chương 94 : Oan gia quả thật đường hẹp

Ngày đăng: 23:04 20/04/20


Editor: ChieuNinh



Vương Phúc Nhi thấy a di mặt ủ mày chao thì hỏi: "A di, có phải có chuyện gì khó xử hay không?"



A di trực tiếp thở dài, nói: "Còn không phải chuyện tặng lễ sao, lão bà Huyện thừa lại mừng thọ, những người làm ăn buôn bán chúng ta đều phải đi tặng lễ. Một đoạn thời gian trước mới vừa xong lão nương của Huyện thừa, hiện tại lại là lão bà của hắn, quanh năm suốt tháng cũng không có lúc nào ngừng nghỉ. Ta và di phu của con thật vất vả kiếm được ít tiền, cứ liên tục tặng lễ cũng có thể đi một nửa."



"Vậy Huyện lệnh bên kia thì sao? Nhà hắn có làm thọ?" Vương Phúc Nhi hỏi.



A di nói: "Huyện lệnh thì lại không có gì, ngược lại điểm này thì tốt lắm."



"Vậy ngược lại thì kỳ quái, Huyện lệnh cũng không mừng thọ, mà Huyện thừa dựa vào cái gì tìm đủ chuyện mừng thọ? Hắn còn không sợ cấp trên của hắn nói hắn sao?" Vương Phúc Nhi hỏi.



"Đúng vậy." A di nói: "Ta cũng thấy được kỳ quái, chờ di phu của con trở về ta hỏi một chút. Ta không thể để cho người ta lừa gạt mỗi ngày."



Khương di phu nghe a di nói xong thì nói: "Việc này là phu nhân Huyện thừa bí mật phái người nói cái này cho mấy người chúng ta, tuy rằng là bí mật, nhưng mà có người nào có lá gan không đi? Mà nghe nói chức quan Huyện thừa của hắn đều là Huyện thừa phu nhân giúp đỡ mới có, hơn nữa quan lại bao che cho nhau, làm sao Huyện lệnh sẽ nói chuyện này đó thay cho dân chúng chúng ta?"



Nói cách khác, trong lòng mọi người đều biết rõ ràng, điển hình Diêm Vương dễ gặp tiểu quỷ khó chơi rồi! Vương Phúc Nhi nói: "Di phu, Huyện lệnh đại nhân nhậm chức ở bên này thời gian bao lâu rồi?"



"Sắp hai năm rồi. Vừa sang năm mới thì được đều đến nhận chức." Khương di phu nói.



"Vậy di phu cảm thấy Huyện lệnh đại nhân này là muốn tiếp tục ở đây, hay là muốn rời đi?"



"Huyện chúng ta không có chuyện lớn gì, thuế má này kia thu cũng tốt, vậy nhất định là Huyện lệnh muốn ngốc ở đây. Kiếm lý lịch tốt thì đương nhiên ở bên này của chúng ta tốt hơn." Huyện lệnh không có núi dựa vào, thăng quan khẳng định là không dễ, nếu đã không dễ dàng, như vậy đến ngốc ở một địa phương quen thuộc, so ra vẫn tốt hơn lại đổi một chỗ khác.



"Di phu, lời nói của con, người coi như là con nít thuận miệng nói đi, con cảm thấy, nếu như Huyện lệnh đại nhân muốn ngốc ở huyện chúng ta, như vậy khẳng định là hy vọng bên này không xảy ra chuyện gì. Nhưng mà Huyện thừa lòng tham không đáy, sớm muộn gì cũng sẽ phạm sai lầm. Nếu Huyện lệnh quản lý Huyện thừa, còn không bằng cấp chỗ tốt cho huyện thái gia."
Quên đi, nói không rõ với Vương thúc được, trước kia Phúc nhi thấy mình, nhất định cũng có thể nói chuyện, nhưng mà hiện tại thì một câu cũng không có nói với mình, còn nghiêm mặt. Dien*dan*le*quy*don ChieuNinh Cho dù là Vương thúc bị thương, cũng sẽ không như vậy. Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì? Hắn muốn làm rõ ràng.



Trên đường về Vương gia thôn, Vương Hoa Nhi huých chạm vào cánh tay Vương Phúc Nhi: "Mới vừa rồi muội rất lạnh nhạt với Tống Trường Khanh, sao vậy? Không phải muội mới gặp mặt hắn sao? Người ta không có chọc giận muội."



Vương Phúc Nhi nói: "Tỷ, chẳng lẽ tỷ cũng đã quên cái bà điên hôm nay chúng ta gặp được?"



Vương Hoa Nhi nói: "Nhìn có chút nhìn quen mắt, phỏng chừng người xấu lớn lên đều là cái dạng kia."



Vương Phúc Nhi đau đầu: "Lần trước a di làm quần áo cho chúng ta, lúc đi ra ngoài, thấy nữ nhân lợi hại kia, đã nhớ chưa?"



"Hả, là nàng ta à, khó trách kiêu ngạo như vậy! Nhưng mà người đó và Tống Trường Khanh có quan hệ gì?"



"Không phải nàng ta nói mình là phu nhân Huyện thừa sao? Cô cô Tống Trường Khanh chính là phu nhân Huyện thừa!" Vương Phúc Nhi nói.



Vương Hoa Nhi trợn tròn mắt: "Sẽ không khéo như vậy đi."



"Thì đúng là khéo như vậy đó! Lúc trước a di và nữ nhân ở tiệm may đó có nói tới, nói nàng ta và a di của chúng ta là đồng hương từ một thị trấn, còn nói nhà mẹ đẻ của người nọ mở hiệu thuốc bắc. Mà trấn trên còn mở hiệu thuốc bắc trừ bỏ Tế An Đường này còn có nhà ai? Hơn nữa Tống Trường Khanh cũng nói cô cô hắn ở trên huyện."



"Khó trách vừa rồi muội có thái độ không tốt với người ta, thì ra là như vậy, nhưng mà, Tống Trường Khanh người ta cũng không có chọc giận muội, muội lạnh mặt với hắn làm gì? Ta thấy Tống Trường Khanh cũng bị khó chịu. Chỉ là, ai kêu hắn có một cô cô như vậy làm chi, còn làm hại cha mình bị thương, đáng!"



Nhị tỷ của ta ơi, rốt cuộc tỷ cảm thấy người ta có sai hay là không có sai hả, nói cũng như không. Nhưng mà Vương Phúc Nhi kiểm điểm chính mình, là có chút giận chó đánh mèo, ài, quên đi, đến lúc đó rồi nói sau.



Hết chương 94.