Cơn Mưa Định Mệnh

Chương 62 :

Ngày đăng: 10:58 18/04/20


Vốn dĩ rất tò mò muốn biết thời gian qua Hạnh đã sống như thế nào, tại sao lại lưu lạc đến đây?... Nhưng nhìn thấy cô mệt mỏi, ngủ ngon lành thế kia Dương không miễn cưỡng được, đành để cô ngủ, mọi chuyện khoan hãy nhắc đến, dẫu sao, để cô phải lưu lạc đến tận đây lỗi lớn chính là ở anh. Ở đâu cũng được nhưng ở bên anh, Hạnh an toàn tuyệt đối, giờ này có ai đó lo lắng cho cô thì cũng không thể bằng anh được, nghĩ vậy Dương yên tâm tắt nguồn điện thoại của cô để tránh bị làm phiền.



Nhẽ anh cũng ngủ giấc ngon lành rồi nhưng cuộc gọi đến bất ngờ của Định khiến anh không vào giấc được nữa. Nhìn dáng vẻ say sưa của Hạnh, Dương đau lòng nghĩ lại thời gian xa vắng của cả hai. Chắc chắn cô đã sống không hề dễ dàng, anh tò mò quá chừng, thấy cô béo lên trông thấy, không biết cô có xin vào được công ty hay doanh nghiệp gì không? Hiện tại làm công việc gì để kiếm sống?



Thời gian qua vắng anh, liệu cô có bị anh nào tán tỉnh không nhỉ? Càng nghĩ Dương càng lo lắng, nhìn cô ấy xinh đẹp như thế... chắc chắn là đàn ông sẽ thích rồi...



Không ngủ được. Dương bỏ ra bàn làm việc ngồi, định bụng giải quyết nốt số tài liệu cho ngày mai để có thời gian rảnh ở bên Hạnh nhiều hơn nhưng tâm trí anh cứ nghĩ mãi về Hạnh. Anh không chịu nổi vì quá tò mò về việc cô đã thích nghi với cuộc sống ở thị thành phồn hoa này ra sao?



Rồi Dương liên kết sự việc lại với nhau, tối nay Hạnh đến đây trên tay có xách theo một cái túi. Anh vội vàng đi tìm cái túi trên kệ tủ xem bên trong đó là cái gì? Cái túi vẫn nằm im đó, từ lúc đến chưa bị mở ra, bên ngoài đề logo của trung tâm massage, địa chỉ cách đây hơn chục km, anh đoán thế vì Hà Nội anh không thông thuộc đường phố lắm chỉ biết sương sương một vài nơi mà thôi.



Bên trong là mấy lọ mỹ phẩm và ít dụng cụ liên quan cho việc massage, Dương ngơ ngác không hiểu tại sao Hạnh lại đem theo những thứ này? Và rồi anh như hiểu ra, lẽ nào...



Dương lập tức nghĩ đến anh giám đốc là đối tác của công ty, lúc tối anh ta có đề nghị đi massage vip nhưng anh từ chối. Lẽ nào?... là anh ấy đã gọi người đến tận nơi để chăm sóc hay gì? Há chẳng phải...? Hiện tại Hạnh là nhân viên massage ư? Trời ơi, chuyện gì thế này? Dương như phát điên lên, nếu thế thật thì Hạnh của anh... trời ơi Hạnh của anh... chẳng phải sẽ bị người ta trêu ghẹo rồi tán tỉnh hay sao?



Cái dịch vụ này anh đâu lạ gì? Kể cả có nghiêm túc đi nữa, nếu ai dễ dãi là đánh mất bản thân vì tiền như trở bàn tay...



Không nhịn được, dù đêm đã khuya nhưng ở nơi phồn hoa thế này với tính cách phóng đãng của anh đối tác, có lẽ vẫn còn bay lắc ở một club nào đó. Nghĩ vậy, Dương mạnh dạn bấm điện.



A lô...



Anh đã ngủ chưa?



Ngay khi bắt máy, anh đối tác niềm nở hỏi chuyện Dương, đúng như anh dự đoán, anh ấy chưa ngủ và đang ở một nơi rất ồn ào, xung quanh còn có đàn bà nữa thì phải. Tiếng mấy cô nhéo nhéo thu hết vào điện thoại, anh phải lắng tai lắm mới nghe được anh ấy nói gì.



Anh có thể đi chỗ khác nói chuyện được không?



Dương nghiêm túc.



Nghe biểu hiện ấy, anh đối tác lập tức thu lại nụ cười, gạt gạt tay mấy em chân dài sang một bên và bỏ vào wc nói chuyện với Dương. Vì Dương là một đối tác làm ăn lớn, tiếp đãi không nhiệt tình...chỉ sợ mang hậu quả không tốt cho công ty. Nghĩ đến chuyện tối nay chỉ đạo nhân viên massage Vip đến cho Dương, anh ta chột dạ, lẽ nào nhân viên phục vụ không đến nơi đến chốn hay gì? Chắc thế rồi, chắc Dương không hài lòng nên điện thoại để báo cáo đây. Bỏ mẹ thật chứ, tay giám đốc trung tâm massage này làm ăn vớ vẩn thật! Khẽ càu nhàu trong miệng nhưng không để cho Dương ở đầu dây bên kia nghe được, Tay đối tác vờ hắng giọng.



Có chuyện gì mà cậu gọi khuya thế?



Khách sạn có vấn đề gì sao?



Hay khó ngủ?



Đúng thế! Tôi có chút việc muốn nhờ anh giúp.



Dương lạnh lùng nói chuyện, cứ nghĩ đến việc hiện tại Hạnh làm nhân viên massage là anh không chịu được, cảm giác ghen tuông khiến mặt anh cau có, anh đối tác đâu có tội tình gì nhưng anh nói chuyện giống như đang tra khảo vậy.



Cậu... cậu nói đi!
Hạnh ngạc nhiên hỏi lại.



Chứ không phải trung tâm massage cử em đến à?



Dương đáp câu hồn nhiên.



Anh... anh...



Anh cũng hay lắm, thì ra mỗi lần đi công tác anh đều gọi gái massage sao?



Hạnh bực dọc ghen tuông.



Gái massage?



Dương nhấn mạnh.



Em hiểu thế nào là gái massage?



Nghe anh hỏi câu ấy Hạnh mới chột dạ, rõ ràng cái danh xưng không được lịch thiệp cho lắm, bởi bản thân cô cũng đang dựa vào việc massage để mưu sinh. Nếu cô nói bản thân trong sạch, liệu anh có tin hay không?



Em... em...



Hạnh ngượng ngùng, cô lúng túng chẳng biết nói sao.



Em không làm thì lấy gì mà sống?



Em có năng lực, có bằng cấp... tại sao không đến nơi nào đó để làm... mà nhất định phải chọn công việc này?



Dương từ tốn.



Dẫu sao em cũng đã chọn nơi này, anh có phân tích cỡ nào cũng chẳng thay đổi được điều gì!



Hạnh hờ hững đáp, thay vì thanh minh, cô sẵn sàng đón nhận nếu anh có ý coi thường.



Anh xin lỗi... anh không có ý nghi ngờ em, nhưng thực sự công việc này hơi nhạy cảm,... là anh ghen, anh không chịu được khi nghĩ cảnh em động chạm vào người đàn ông khác!



Ngay khi Dương thốt ra câu ấy, Hạnh liền hôn lên môi anh, người đàn ông mà cô yêu thật dễ thương, cách ghen của anh cũng khiến cô mủi lòng nữa. Dương cũng hôn lại, dường như hai lần ân ái vẫn chưa thỏa mãn được nỗi nhớ của cả hai. Những cái chạm môi mới ngọt lịm làm sao...