Con Sâu Tình Yêu Của Con Mèo Trừu Tượng
Chương 18 :
Ngày đăng: 21:04 21/04/20
Đối với nhân vật trong tin đồn thì có lẽ là cả một sự giày vò, nhưng với người nghe tin đồn thì chỉ là chuyện vào tai trái ra tai phải mà thôi.
Trận phong ba này của Lương Tiểu Mạn chớp mắt đã bình lặng, Trương phi Phi lao đầu vào công việc bận rộn, sạo này ngay cả ngày thứ bảy chủ nhật cũng phải làm thêm giờ, tối lại đi hẹn hò với Liêm Khải.
Cũng may......Ngô Diệu không hề cô đơn, vì Lạc Tài Tần lúc nào cũng ở bên cô.
Thực tế là Ngô Diệu chưa bao giờ yêu đương, hồi đó Trâu Thiếu Đông và cô chỉ hẹn hò có ba ngày. Ngày đầu tiên, cô băn khoăn chuyện này có phải là thật không? Ngày thứ hai, cô nghĩ, có lẽ là thật rồi! Ngày thứ ba, khi vừa chắc chằn là sự thật, Trâu Thiếu Đông bèn nói với cô mọi chuyện kết thúc rồi.
Còn lần này với Lạc Tài Tần, tâm trạng của Ngô Diệu lại đảo ngược hoàn toàn, ngày đầu tiên, cô thấy chuyện này không phải thật chứ? Lạc Tài Tần nói là thật! Ngày thứ hai, cô băn khoăn chẳng lẽ là thậ hả? Lạc Tài Tần gật đầu, là thật đấy! Ngày thứ ba, cô cảnh cáo bản thân, cẩn thận kẻo gải! Lạc Tài Tần còn ra sức nói, là thật mà! Thật đó! Thật! Cuối cùng cô chẳng còn hỏi nữa, còn Lạc Tài tần thì ngày nào cũng chứng minh cho thấy là thật, là thật......Thế nên cô được hưởng thụ cảm giác có người theo đuổi, vô cùng sảng khoái. Nhưng ai có mắt cũng thấy hiện giờ hai người là người yêu của nhau, Lạc Tài Tần đường đi nước bước rõ ràng, còn Ngô Diệu thì bị dắt đi trong mơ hò.
Bình thường thứ ba khsa vắng khách, thế nên thứ ba hàng tuần Ngô Diệu đều tính sổ sách và kiểm hàng.
Sáng sớm lạc Tài Tần đưa Ngô Diệu đến cửa hàng xong thì chạy đi làm việc, nói tới trưa sẽ tới đốn cô đi ăn.
“Diệu Diệu”.
Ngô Diệu đang bận bịu tính toán thì nghe thấy có người gọi, ngẩng đầu lên..Lương Tiểu Mạn đang đứng ở cửa, mặc một bộ quần áp được cắt may rất đẹp, tay cầm chiếc ví vô cùng đắt tiền. Ngô Diệu đã thấy hình các ngôi sao nữ dùng chiếc ví kia trên tạp chí, dù cô thấy nó chẳng đẹp.
Lương Tiểu Mạn thướt tha bước vào, mùi nước hoa cao cấp tỏa ra.
“Chị đã khỏe chưa?” Thấy sắc mặt của chị ta không tồi, Ngô Diệu bèn hỏi một câu.
“Khỏe” Lương Tiểu Mạn tựa vào ghế, nhìn Ngô Diệu đang đứng ngơ ra nhìn mình, bèn nói, “Còn không rót trà?”
Suýt nữa thì Ngô Diệu thốt lên, “Nô tì tuân mệnh!” Xem cái dáng kia kìa! Chậc chậc.
Thấy Ngô Diệu cầm hai cốc giáy ra, Lương Tiểu Mạn có vẽ không vui, “Em cho chị uống nước lọc à?”
Ngô Diệu chớp mát, thò tay vào hộp ăn vặt lục lục, không có gói trà nào, bèn pha cho Tiểu Mạn cốc Ovaltine.
Lương Tiểu Mạn bật cười, nhận lấy uống một ngụm, “Ngọt chết mất!”
Khóe môi Ngô Diệu giật giật, bụng bảo dạ, rốt cuộc chị tới đây là gì?”
Nghe nói em là Lạc Tài Tần đang hẹn hò với nhau?” Lương Tiểu Mạn đặt cốc sang bên cạnh, “Em được lắm, tới Trâu Thiếu Đông cũng đá. Thực ra nếu chỉ đơn thuần làm người yêu thôi thì Lạc Tài Tần đúng là khá hơn Trâu Thiếu Đông”.
Lạc Tài Tần đứng dậy, ôm eo cô mà cười, “Thế tối nay em mặc cái gfi xinh xinh dự tiệc nhé? Anh mua một bộ đầm dạ hội đẹp cho em, là kiểu phải hở ngực hở lưng hở đùi ấy”>
Ngô Diệu nhéo mạnh một cái, những ánh mắt hâm mộ của người đi đường dõi theo không ít. Ngô Diệu chợt nghĩ.....Câu nói ghen tuông lúc nãy của Lạc Tài Tần còn chân thực hơn sự ngưỡng mộ kia gấp nhiều lần.
“Đúng rồi”. Lạc Tài Tần thấy ba người kia đã đi rồi, đột nhiên nghiêm túc chuyển đề tài, “Diệu Diệu, Jamie tới đây lần đầu tiên hả?”
“Vâng”. Ngô Diệu cầm cây lăn, phủi hết số lông Champagne dính trên người Lạc Tài Tần, “Chắc anh không nhớ người ta thôi, thế mà người ta lại nhớ anh đấy, họa sĩ lớn ạ”.
“Không thể”> Lạc Tài Tần nghiêm túc lắc đầu, “Anh chắc chắn chưa bao giờ gặp cậu ta”.
Ngô Diệu sững sờ, “Nhưng cậu ta nói....”
“Em thấy anh đã quên chuyện gì chưa?”
Ngô Diệu không hề nghi ngờ năng lực ghi nhớ hình ảnh của người được xem là thiên tài như Lạc Tài Tần, chẳng khác gì qua máy ảnh kĩ thuật số cap cấp, chỉ cần anh đã gặp qua ai đó là có thể vẽ ra. Có khi chỉ cần người đi đường đối diện lướt qua, anhc ũng có thể vẽ được dung mạo.
“Thế cậu ta.....tới là thừa nước đục thả câu sao?” Ngô Diệu cầm tấm thiệp mời lên nhìn, căng thẳng, “Liệu có phải là kẻ xấu không?”
“Bữa tiệc này đúng là có thật. Lúc nãy Trâu Thiếu Đông cũng nói với anh rồi, tối nay các nhân vật trong giới kinh doanh đều quy tụ. Gia tộc Will cũng không phải là giả”> Lạc Tài Tần nắn tai Ngô Diệu nghĩ ngợi.
“Sáng nay cậu ta cũng đã tới một lần rồi”.
Lúc này thím mì xào đột nhiên lên tiếng.
“Sáng nay ạ?” Ngô Diệu và Lạc Tài Tần đều bất ngờ.
“Đúng đây” Thím mì xào gật đầu, “Sang nay lúc hai đứa mở cửa hàng, cô đã thấy nó rồi”.
“Lúc đó anh cũng ở đây mà! Sao cậu ta không tới gặp anh?” Ngô Diệu cũng thấy kì lạ.
“Ừm......” Lạc Tài Tần nghĩ một lát, bèn nhún vai, “Có lẽ cậu ta không đến để tiếp cận chúng ta”.
“Thế để tiếp cận Trâu Thiếu Đông sao?” Ngô Diệu lo lắng hỏi, “Lạc Tài Tần lập tức ôm lấy cô, dụi dụi, “Ai da, anh lại ghen rồi”.
Ngô Diệu hết nói nổi.