Công Chúa Thành Vương Phi

Chương 78 : Bùi Nhận Chi chìm đắm trong những việc đã qua, Cửu Nhi khéo léo suy nghĩ phá thần tích

Ngày đăng: 18:05 30/04/20


Editor: Búnn.



Không nói đến chuyện Cát An xuống dưới làm gì, mọi người chỉ nghe được Thuận Khải Đế nói phải chờ một chút, liền xua tay cho cung nhân dọn trà bánh xuống, bày rượu và thức ăn lên.



Yến hội bắt đầu, nhạc vui vẻ vang lên.



Bùi Nguyên Tu cùng vài người còn độc thân đến ngồi cùng một bàn với đại thần. Cũng không quen biết, trong bữa tiệc cũng chỉ là ngại quan hệ cá nhân cho nên nói qua nói lại vài câu không đau không ngứa cho qua.



Bàn của hắn đối diện, cách bàn của tiểu bối Minh gia không xa, ngẫu nhiên sẽ có lúc hắn và Minh Thức nhìn nhau, sau đó sẽ mỉm cười nâng chén chúc mừng.



Món ăn đại khái đã được bày biện đủ, vì đây là quà mừng thọ của Anh Vương Lý Long Tá, cho nên dường như toàn bộ thức ăn đều là hải sản, cá bối tôm cua, cái gì cần đều có. Vì đi lại trong cổ đại không nhanh và tiện, bữa ăn hàng ngày của nhóm huân quý thế gia trong kinh thành ngẫu nhiên sẽ có tôm cá tươi, nhưng mà muốn ăn một bữa hải ngư tôm biển tươi ngon như hôm nay phải phải tốn rất nhiều tâm tư. Hải sản được dùng hôm nay đều là ướp lạnh, đoạn đường tám trăm dặm, dùng tốc độ nhanh nhất vận chuyển tới, lúc dỡ hàng, hai cái càng của của biển có mai hình thoi vẫn có thể vung lên kẹp người.



Mặc dù thức ăn tươi ngon, nhưng Bùi Nguyên Tu cũng chỉ tùy ý ăn vài miếng. Tâm tư của hắn không ở đây, mà đã rơi vào bóng dáng nhỏ bé màu đỏ trên ghế chủ vị ở trong trượng đình kia rồi. Hắn chưa dám nhìn thẳng vì kiêng kị trường hợp. Thỉnh thoảng mượn chúc rượu mới dám lén nhìn vài lần.



"Hiên Nhi là người không có phúc rồi!"



Bỗng nhiên tiếng cười đùa truyền từ bàn của tiểu bối Minh gia đến.



"Đúng vậy! Món ngon trước mặt mà đệ chỉ có thể nhìn, không thể ăn!"



"Không có cách nào khác, huynh đệ chúng ta tuy hai mà một, các huynh trưởng sẽ thưởng thức thay đệ!"



"Nếu vậy thì làm phiền các huynh trưởng, tiểu đệ ở đây cảm ơn, các huynh trưởng vất vả rồi!" Minh Hiền chắp tay về phía các vị huynh trưởng, thở dài.



Mấy người dứt lời, mặc dù không dám lớn tiếng gây tiếng động lớn, nhưng cũng thoải mái khẽ cười.



Bùi Nguyên Tu nương theo tiếng cười nói nhìn qua.



Có câu là: [Mạch thượng nhân như ngọc, công tử thế vô song]. (1)



Mặc dù Minh Hiên chưa đảm đương nổi hai chữ [Vô song], nhưng mười bốn tuổi, mặc dù còn chút non nớt, nhưng cũng được xưng tụng là tung tăng trần thế giai công tử.



Hôm nay Minh Hiên mặc y phục màu mưa tạnh trời trong thêu hoa văn lá trúc chìm, đường viên thêu hoa văn hình mây như ý. Đeo đai lương màu xanh tương khảm ngọc bích, ngọc bội, được để trong túi có màu sắc giống như vậy. Tóc đen buộc trên đỉnh đầu, tóc, đội ngọc quan có sợi tơ rủ xuống. Đứng cùng Lung Nguyệt, thật sự là kim đồng ngọc nữ, vô cùng tương xứng. Mặc dù Bùi Nguyên Tu cảm thấy chua, lại không thể không thừa nhận.



Bùi Nguyên Tu nghĩ vô cùng nhập thần thì bỗng nghe Minh Thức nói: "Hiên Nhi, tật xấu ăn hải sản liền mẩn đỏ của đệ thực không tốt! Mau mời Thái y điều trị đi."


Thuận Khải Đế tức giận nói: "Năng lực kỳ quái làm loạn triều thần, tà thuyết mê hoặc lòng người, nhiễu loạn triều cương, việc này nhất định phải tra cho rõ, trị thật nặng, răn đe! Tuyệt đối không nhân nhượng!"



Lập tức Đại Lý tự Khanh, Thuận Thiên Phủ Phủ doãn cùng Tông Nhân phủ cùng tiếp nhận án này.



Sau Vạn thọ yến, Thuận Khải Đế giải quyết được sự việc làm phiền lòng, tất nhiên là vô cùng vui sướng. Buổi chiều, cứ theo lẽ thường dùng bữa với Cẩn Hoàng hậu ở Khôn thái cung, sau đó lại yên lòng ôm lão bà xinh đẹp gặp Chu công. Không còn cần quan tâm đến việc hôm sau lâm triều bị thần tử đề cập đến thần tích, tuyển tú nạp phi, ân hưởng gì gì đó nữa.



Trong hoàng thành, Thuận Khải Đế có lão bà, tiểu hài tử là đầu giường lò sưởi, trong lòng vô cùng thoải mái.



Trong kinh thành, cũng có mấy nhà vui, mấy nhà sầu.



Tin tức không chân, truyền đi vô cùng nhanh chóng.



Thọ yến kết thúc, việc Thuận Khải Đế nghiêm tra trùng cắn lá cây liền truyền ra.



Phàm là những người từng dâng tấu chương, coi việc thần tích là cớ ép Hoàng thượng tuyển tú nạp phi, dùng lời nói khẩn thiết phải lấy xã tắc làm trọng, nên ân huệ cùng hưởng. dù sao chỉ cần có chút dính líu đến chuyện này thì đều sợ hãi không yên.



Sau Vạn thọ được nghỉ ngơi ba ngày thì các đại thần đều ngây ngốc trong thư phòng viết tấu chương nhận tội.



Sau vạn thọ yến gặp qua người kia một lần, Bùi Nguyên Tu cảm giác nguy cơ mãnh liệt hơn. Mấy ngày chỉ ngây ngốc ở thư phòng, suy nghĩ xem nên làm thế nào để kế hoạch của bản thân càng thêm chu đáo chặt chẽ.



Không chỉ là làm thế nào cưới được Cửu Nhi, làm thế nào để có thể cho Cửu Nhi cuộc sống an nhàn.



Bây giờ còn phải làm thế nào để khiến ý tưởng điên rồ của người kia chết trong trứng nước, không để hắn ta có cơ hội gây sóng gió.



Ngày đầu tiên lâm triều sau khi nghỉ mấy ngày tiết Vạn thọ, tấu chương nhận tội xếp thành chồng thật dày trên án thư của Thuận Khải Đế.



Thấy hôm nay trên triều các đại thần vô cùng hoảng sợ, tâm trạng của Thuận Khải Đế vô cùng thoải mái, giống như cục khí bị đè nén trong người lâu ngày cuối cùng cũng có thể nhổ ra.



Trong lòng còn tán thưởng Lung Nguyệt tận mấy lần. Nhà có nữ nhi thật đúng như có trân bảo, tiểu nha đầu Lung Nguyệt này chính là phúc tinh của ông, hạ đưa quạt, đông tặng than!



Dưới thềm đỏ, cạnh long ỷ, Cát An len lén quan sát sắc mặt Thuận Khải Đế, chỉ thấy đuôi lông mày ông giương nhẹ, trong mắt tràn ngập ý cười, nói ngắn lại chính là gương mặt chứa cảnh xuân vô hạn. Cát An biết, Hoàng thượng nhà hắn lại nghĩ tới khuê nữ rồi!



Án tử nhanh chóng tra rõ, những người liên quan cũng đã bị bắt giam, thống nhất lời khai.



Nhưng lúc phải dẫn ra người làm chủ phía sau thì lại bị Thuận Khải Đế ngăn lại.