Công Chúa, Tiểu Tăng Hữu Lễ!

Chương 56 : Khúc mắc

Ngày đăng: 00:49 19/04/20


“Ai nha! Nguy rồi!” Bầu không khí vốn đang tốt, đột nhiên bị một tiếng gọi như thế của Sở Thương cắt đứt.



Cảnh Dương giương mắt nhìn về phía khuôn mặt lo lắng của nàng “Làm sao vậy?”



Sở Thương vỗ đầu, vẻ mặt quấn quýt nói: “Vừa nãy chúng ta cũng đã bị Thu Bảo thấy, hiện tại khẳng định ta phải xong đời rồi!”



Nguyên lai là chuyện này, Cảnh Dương hé miệng cười nói: “Ngươi a, vẫn giống như trước đây, sợ Thu Bảo như vậy.”



Sở Thương lắc đầu “Ngươi không biết, nàng, nàng rất dữ nha!” Vừa nói đến người này nàng đã nghĩ tới cánh tay bản thân, bị Thu Bảo nhéo đã vài ngày nay rồi nha! (~T.T~)



“Không có việc gì, chỉ cần ngươi không khi dễ ta, nàng tuyệt đối sẽ không làm gì ngươi.” Cảnh Dương lôi kéo cánh tay Sở Thương, lại mềm giọng nói: “Ngày mai ta phải đi nói với Ngũ ca, nhượng hắn mau chóng an bài chúng ta thành thân.”



Sở Thương ngăn cản “Đừng, ngươi đừng đi nói.”



Cảnh Dương không giải thích được ngẩng đầu nhìn nàng “Ngươi lại đổi ý?” Trong nháy mắt lại sắp rơi lệ.



“Ngươi xem ngươi, ta nói còn chưa nói xong đâu, ngươi đã gấp như vậy.” Sở Thương cầm lấy bàn tay nhỏ bé của Cảnh Dương, ánh mắt nghiêm túc nhìn chằm chằm nàng, nói: “Ý của ta là chuyện này phải để ta đi nói, ngươi thân phận tôn quý, này nếu như do ngươi mở miệng, trong lòng Ngọc vương gia khẳng định sẽ khó chịu, không chừng còn tưởng rằng là ta khi dễ ngươi, muốn trị ta tội ta nha.”



Nghe xong lời này gương mặt Cảnh Dương nhất thời đỏ ửng, cắn môi không nhìn tới Sở Thương, cũng rất cao hứng, nói cách khác sao nàng lại quên điều quan trọng này, trước mặt Sở Thương nói ra lời này kia chứ, nàng cũng đã quên rụt rè của nữ nhi gia không còn một mảnh, tất cả đều trách trước mắt người này, Cảnh Dương vễnh môi, bất mãn nói: “Đã sớm nên trị tội ngươi, suốt ngày chỉ biết khi dễ ta, ta hận không thể móc tim ngươi ra mà ăn vào bụng!”



Sở Thương nhìn nàng rõ ràng là bộ dạng tiểu bạch thỏ, nhưng dám giả dạng thành đại lão hổ, nhịn không được phá lên cười.



“Ngươi cười cái gì! Ngươi, lại khi dễ ta phải không!” Cảnh Dương rút tay bị nàng cầm lấy về, xoay người qua hướng khác “Ta không muốn để ý ngươi!”



Sở Thương thấy nàng đưa lưng về phía bản thân, vội vàng ngưng cười, nhưng trên mặt vẫn đầy tiếu ý, cong cong khóe miệng từ phía sau ôm lấy nàng “Có thật không muốn để ý ta hay không?”



Cảnh Dương bị nàng ôm cũng không phản kháng, nhưng cũng không để ý nàng, vẫn mang bộ dáng tức giận.


Mấy ngày nay Sở Thương ngoại trừ chuẩn bị đại hôn tất cả, thời gian còn lại đều oa ở trong thư khố thái y viện, việc Mộ Dung Cảnh Ngọc trúng tên không thể đợi lâu nữa, đại khái trpng mấy ngày này, nàng nhất định phải chọn ra một ngày để hạ đao, tuy nói ngực đã có nắm chặt, mà vì Cảnh Ngọc suy nghĩ, bản thân cẩn thận một chút cho thỏa đáng.



“Sở thái y, chúc mừng a!” Người nói cũng là một ngự y thái y viện.



“Đa tạ Hứa thái y.” Xuất phát từ lễ tiết, Sở Thương cũng đứng dậy chắp tay.



Trong lúc nói, Hứa thái y đã từ phía sau xuất ra một cái hộp, đẩy đến trước mặt Sở Thương “Chút lòng thành xem như kính ý.”



“Hứa thái y, ngươi làm cái gì vậy?” Sở Thương nhìn ban chỉ* trong hộp, Hòa Điền Ngọc tốt nhất, vô giá a.



*nhẫn bằng ngọc



Hứa thái y híp mắt cười cười “Sở thái y cũng đừng ghét bỏ a, hy vọng Sở thái y ở trước mặt công chúa vì tại hạ nói tốt vài câu.”



Nguyên lai là vậy, Sở Thương hơi nhíu nhíu mày, khách khí nói: “Đa tạ Hứa thái y xem trọng tại hạ, nhưng lễ vật này thật sự là quá quý trọng, thứ tại hạ không thể tiếp thu, thỉnh Hứa thái y thu hồi đi.”



“Vật đã tặng làm sao có đạo lý thu hồi a?” Nét mặt Hứa thái y có điểm không nhịn được.



Sở Thương phủi phủi tay áo “Tại hạ thật sự không thể thu, mong rằng Hứa thái y đừng khó xử tại hạ.”



Hứa thái y xấu hổ cười cười, đưa tay phẫn nộ thu hộp gỗ về, lại không đầu không đuôi nói vài câu mới bỏ đi, bất quá trong lòng cũng không xem Sở Thương vào mắt, không phải là một Phò mã thôi sao, có gì đặc biệt hơn người!



Sở Thương nhìn bóng lưng Hứa thái y đi xa có chút thất thần, còn chưa thành thân đã có người chạy tới nịnh bợ, không chừng sau này không biết như thế nào đây! Sở Thương đối với việc này vô cùng chán ghét, lắc đầu, nếu như trong thái y viện đều là người như thế, vậy còn có thể chuyên tâm nghiên cứu y thuật sao?



========================================



Bò....bò....lết lết=.=!