Công Chúa, Tiểu Tăng Hữu Lễ!

Chương 58 : Chân tướng, đại hôn

Ngày đăng: 00:49 19/04/20


“Ngươi giữ cửa cho ta, không được phép vào.” Hà Chính Khiêm híp mắt, có chút tàn bạo nói: “Nếu như ngươi còn dám cáo trạng với cha ta, ta lập tức giao ngươi đến chỗ Trang di nương! Để cho nàng hảo hảo thu thập ngươi!”



“Đừng đừng đừng! Tiểu nhân không nói cho lão gia là được, bất quá thiếu gia, ngài muốn gì a?” Hà An nhìn không có hảo ý Hà Chính Khiêm, hắn ngược lại không phải sợ thiếu gia nhà mình thực sự làm ra chuyện gì, bởi vì những ý tưởng xấu trong lòng hắn lấy ra hù người thì được, thực sự muốn làm chuyện xấu thì vẫn còn kém xa, chủ yếu Hà An lo lắng chính là hắn không làm gì được người ta, ngược lại bị người ta làm khó dễ.



“Hỏi ít thôi, thành thật giữ cửa cho ta, mặc kệ nghe cái gì, cũng không được vào.”



“Thế nhưng --- “



Mới vừa nói hai chữ, đã bị Hà Chính Khiêm hung thần ác sát trừng hai mắt.



Hà An bỉu môi “Vậy ngài cẩn thận chút.”



“Hừ! Dám coi khinh ta!”



Hà Chính Khiêm túm túm vạt áo, lại dùng sức ho khan hai tiếng, đẩy cửa phòng củi, bước chân vào.



“Nghe nói ngươi muốn báo quan?”



Sở Nhứ Nhi xoay mặt không nhìn hắn “Lưu manh.”



“Lưu manh?” Hà Chính Khiêm lập tức cãi lại “Ngươi gặp qua lưu manh sao? Nói ta sao?”



“Ta không chỉ có gặp qua lưu manh, ta còn gặp qua người lai cẩu a.” Sở Nhứ Nhi quay đầu đánh giá hắn từ trên xuống dưới, ý tứ rất rõ ràng.



Hà Chính Khiêm đầu tiên là nghe không hiểu, sau đó nhìn ánh mắt kia của Sở Nhứ Nhi, lập tức hiểu ra “Ngươi dám nói ta là cẩu!”



“Đúng thì thế nào!”


“Không có khả năng, nàng không phải là người như thế, nàng tuyệt đối cũng sẽ không đối xử với ta như vậy, ta muốn đi tìm nàng, ngươi dẫn ta đi tìm nàng! Mang ta đi --” Sở Nhứ Nhi còn chưa kịp nói xong câu thì cảm thấy trước mắt tối sầm, nhất thời ngã vào trong lòng Hà Chính Khiêm, mà nước mắt ở khóe mắt ngược lại vẫn không ngừng nghỉ.



Sở Thương lảo đảo bị mấy thị nữ nâng trở về động phòng, hôm nay đại hôn hẳn là phải dưỡng đủ tinh thần, chờ xuân tiêu nhất khắc, thế nhưng làm quan trong triều, nhất là xã giao cơ bản muốn tránh cũng tránh không khỏi đi, ngoại trừ đồng liêu thái y viện, hôm nay tới còn có một ít vương công đại thần cùng thương nhân tương đối nổi danh, tuy rằng Sở Thương cũng không quen thuộc, nhưng thường xuyên qua lại thì uống không ít rượu, nếu không phải cuối cùng Mộ Dung Cảnh Ngọc ra lệnh, phỏng chừng bây giờ Sở Thương còn chưa thoát thân được đây, đúng là chỉ có thân ca ca tốt a.



“Công chúa.” Sở Thương mới vừa đẩy hỉ môn ra thì vội vã muốn tìm Cảnh Dương.



Trong tân phòng, Thu Bảo thấy thế lập tức nhìn mấy thị nữ xung quanh, nháy mắt, tất cả đều lui ra ngoài, chỉ chừa hai người nhanh nhẹn giữ ở cửa.



Sở Thương nhìn bộ dáng động lòng người của người ngồi trên giường, trong đầu sinh ra một cổ kích động khó nói rõ, qua đêm nay, người này là của mình, sai, hiện tại nàng cũng đã là của mình.



Cảnh Dương che khăn voan cái gì cũng không nhìn thấy, chỉ có thể dựa vào tiếng bước chân yếu ớt của Sở Thương xác định nàng đến, từng bước một cách nàng càng ngày càng gần, ngực Cảnh Dương khẩn trương giống như là có vô số con nai chạy loạn, rất sợ tim không cẩn thận sẽ nhảy ra ngoài.



Sở Thương nuốt nuốt nước bọt, giơ tay lên muốn xốc khối vải đỏ trên đầu, mới vừa chạm đến lại thu trở về, trong miệng không biết lầm bầm cái gì, chuyển động thân thể, nhìn xung quanh. Ánh mắt rơi vào cán cân trên bàn, bước nhanh đi qua cầm nó trong tay, vỗ vỗ ngực, ngực thầm nghĩ: thực sự là nguy hiểm, thiếu chút nữa dùng tay xốc lên, cũng may nhớ ra kịp.



Đòn cân tượng trưng cho vừa lòng đẹp ý, Sở Thương dùng cái “Vừa lòng đẹp ý” này, từng chút từng chút vén khăn voan trên đầu Cảnh Dương, động tác mềm nhẹ không gì sánh được, Sở Thương khẩn trương không dám thở mạnh một chút, cuối cùng trong nháy mắt xốc lên kia, hơi thở hạnh phúc chặt chẽ bao vây hai nàng.



“Phu quân.” Trong mắt Cảnh Dương có một tia mờ mịt, cảnh tượng lúc này quyến rũ động nhân.



======================================



Bạn nào thấy bất mãn với tốc độ edit của mình thì tìm QT mà đọc cho nhanh.



Edit vì đam mê, ko có lương, ko ủng hộ khích lệ thì thôi đừng cmt giọng sếp hối này hối nọ. Trả lương đi rồi muốn hối muốn mắng gì cũng ráng cắn răng chịu đựng.



Thân!



P/s: cũng muốn bắt chước nhiều bạn editor drop truyện bỏ m* cho xong khỏi mang nợ cho khỏe...thức đêm thức hôm edit còn bị ghét -_-