Công Chúa, Tiểu Tăng Hữu Lễ!

Chương 73 : Lấy huyết dưỡng huyết

Ngày đăng: 00:49 19/04/20


Mộ Dung Thần nằm trên long tháp* của mình, thanh âm hữu khí vô lực “Hiện tại, chứng đau đầu này của trẫm phát tác càng ngày càng nhiều lần, mỗi lần đau đếu muốn trộn lẫn tim phổi của trẫm” thở dài, lại nói: “Cảnh Ngọc đi nhiều ngày như thế ngay cả một chút tin tức cũng không có, cũng không biết thế nào, mà nay trẫm cũng chỉ có các ngươi, các ngươi đều là người trẫm tối tín nhiệm ở Đại Chu này, có biện pháp nào tốt thì nói ra nghe một chút.”



*giường của vua



Sở Thương cúi đầu, nàng không biết bản thân hẳn là phải nói như thế nào với Mộ Dung Thần, nói thật tuyệt đối là không thể nói, mà nói dối bản thân ngược lại cũng không nói nên lời, cho nên trầm mặc là câu trả lời tốt nhất lúc này.



“Khởi bẩm hoàng thượng, bần đạo nhưng thật ra có một biện pháp.” Thân Thiên Minh ở thời điểm này lên tiếng, nhưng lại khiến trong lòng Sở Thương căng thẳng, nàng biết từ trong miệng người này tuyệt đối là không có gì tốt.



“Nga, vậy quốc sư nói trước đi.” Mộ Dung Thần nói liền sai người mang lên một viên kim đan để vào trong miệng, kim đan này đương nhiên cũng là kiệt tác của Thân Thiên Minh.



“Chẳng biết hoàng thượng có nghe nói qua phương pháp lấy huyết dưỡng huyết chưa?”



Lấy huyết dưỡng huyết?! Sở Thương bị bốn chữ này làm kinh hãi, ngay cả Mộ Dung Thần còn đang trước mặt đều đã quên, trừng Thân Thiên Minh, cả giận nói: “Lớn mật! Quả thực chỉ là nói bậy!”



Thân Thiên Minh nghe thanh âm phẫn nộ của Sở Thương, xoay mặt nhìn về phía nàng, nhíu mày nói: “Xem biểu tình này của Sở thái y, lẽ nào đối với phương thuốc cổ truyền này của tiên gia cũng biết một hai?”



“Sở Thương, đây là có chuyện gì? Này rốt cuộc là có ý gì?” Mộ Dung Thần ở một bên đặt câu hỏi.



Sở Thương cúi đầu, khom người nói: “Khởi bẩm hoàng thượng, người này hồ ngôn loạn ngữ, thánh thượng không thể --- “



“Trẫm hỏi ngươi, lấy huyết dưỡng huyết này rốt cuộc là một có ý gì!!”



Sở Thương đè thấp thanh âm, liều mạng chịu đựng tức giận trong lòng, nói: “Khởi bẩm hoàng thượng, đây là một phương thuốc cổ truyền của tiên gia, nói chính là đem máu huyết, tim, phổi của người khỏe mạnh dẫn vào dược liệu, mỗi ngày uống ba lần, liền có thể già vẫn tráng kiện.”



Ánh mắt Mộ Dung Thần bỗng nhiên sáng ngời, ngồi dậy nhìn về phía Thân Thiên Minh “Đây là thật sao?!”



“Đương nhiên —— “


“Ta đi cùng với ngươi.” Cảnh Dương kéo tay Sở Thương, vô luận thế nào, chúng ta đều phải cùng nhau đảm đương, ta là thê tử của ngươi, ngươi cũng là thê tử ta!



“Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu viết, hôm nay bổ nhiệm Sở Thương là khâm sai quốc y, hiệp trợ hộ pháp quốc sư cùng nhau tìm người lấy huyết dưỡng huyết, khâm thử!”



Thường công công nâng thánh chỉ ở trong tay, nhìn Sở Thương nói: “Sở đại nhân, tiếp chỉ đi.”



Sở Thương vươn tay, khàn khàn nói “Tạ - chủ - long - ân!”



Cảnh Dương theo Sở Thương trở về thư phòng, nhìn thánh chỉ trong tay nàng, hỏi: “Cái gì là lấy huyết dưỡng huyết?”



Sở Thương hoảng hồn, quay nhìn Cảnh Dương bên cạnh, lại ném thánh chỉ trong tay lên bàn “Ăn tim gan người khác, uống máu tươi người khác, vì bản thân tục mệnh, đây là lấy huyết dưỡng huyết.”



“Cái gì!” Cảnh Dương kinh ngạc nói không ra lời, phụ hoàng hắn đây là muốn làm gì?!



Sở Thương nhìn biểu tình kinh ngạc của Cảnh Dương, cúi đầu lại nhìn đôi tay của mình, cười khổ nói: “Không lâu sau, hai tay ta cũng sẽ dính đầy máu tươi.”



Cảnh Dương nhìn đôi tay trước mắt, nhìn người trước mắt, không được! Nàng tuyệt đối không thể khiến một nữ tử không tranh quyền thế dính vào tội ác của triều đình, đột nhiên đứng dậy “Ta đi tìm Ngũ ca! Hắn nhất định sẽ có biện pháp!”



“Đừng đi!” Sở Thương nhấp miệng “Ngọc vương gia đã sớm bị hoàng thượng phái đi tìm tiên thảo trường sinh bất lão.”



“Vậy làm sao bây giờ! Làm sao bây giờ!” Cảnh Dương dĩ nhiên lại khóc lên như một tiểu hài tử.



Sở Thương có chút đau lòng nhìn Cảnh Dương, cô nương ngốc này còn không biết, Ngũ ca nàng kính yêu kia đã sớm thay đổi, trước khi đi còn kêu mình giết Mộ Dung Thần, thế nhưng bản thân làm sao có thể nỡ khiến nàng mang tội danh giết cha, bản thân thế nào cũng không quan trọng, mà Cảnh Dương tuyệt không thể có nửa điểm thương tổn.



Sở Thương cười cười, ôm nàng vào trong lòng, nhẹ vỗ về phía sau lưng của nàng, ôn nhu nói: “Đừng lo, ta có thể ứng phó, đừng khóc nữa, ta sẽ rất đau lòng.”



“Là ta hại ngươi, là ta hại ngươi a!” Cảnh Dương nằm ở hõm vai Sở Thương hung hăng mà khóc lên, nàng thế nào có thể khiến một nữ tử sạch sẽ như vậy dính đầy máu tươi đây! Kết quả vẫn là bản thân hại nàng!