Công Chúa, Tiểu Tăng Hữu Lễ!
Chương 78 :
Ngày đăng: 00:49 19/04/20
“Nha! Ngươi làm cái gì a?” Cảnh Dương bưng chén thuốc mới vừa vào tới, thì thấy Sở Thương nhúc nhích ở trên giường.
“Ta muốn ngồi dậy, nằm lâu như vậy, thân thể đều tê rần.”
“Vậy ngươi kêu một tiếng a, bên ngoài nhiều người như vậy, ngươi cần gì phải khoe khoang năng lực như vậy, nếu như vết thương lại vỡ thì làm sao bây giờ?!” Cảnh Dương bước nhanh đi tới trước giường, giúp nàng ngồi dậy.
“Nào có nghiêm trọng như vậy a, thân thể của ta chính bản thân ta còn không biết sao.” Sở Thương lắc đầu cười, người này cũng quá cẩn thận rồi, mình cũng không phải làm bằng thủy tinh.
“Ngươi cứ cãi với ta đi, ta nói như thế nào ngươi cũng không nghe.” Cảnh Dương bưng chén thuốc lên, từng muỗng từng muỗng uy nàng “Cẩn thận nóng.”
Sở Thương lúc đầu còn thành thành thật thật uống thuốc, nhưng uống được một hồi, Sở Thương lại bắt đầu không thành thật, mắt cũng luôn đảo quanh trước ngực Cảnh Dương, kỳ thực này cũng không thể trách nàng, bao lâu chưa nhìn thấy người này rồi, hiện tại thật vất vả thấy được, nhưng chỉ có thể nhìn không thể động, cái này nếu đối với ai cũng đều không chịu nổi a. (Editor: hắc hắc....:v)
“Làm sao vậy? Ở đâu khó chịu sao?” Cảnh Dương nhìn Sở Thương ngồi cạnh mình luôn luôn nhích tới nhích lui.
Sở Thương liếm liếm khóe miệng “Ngươi ngồi gần chút, ta có lời nói cho ngươi.”
Cảnh Dương thật sự cho rằng nàng có việc, liền ngoan ngoãn nghe lời của nàng, đưa mặt qua.
“Gần chút nữa.”
“Gần thêm chút nữa.”
Đón lấy là một tiếng vang thanh thúy.
“Ngươi --” Cảnh Dương mắt hạnh trợn tròn.
Sở Thương thì một bộ dáng không thèm để ý chút nào, còn chẹp miệng mấy cái, giống như thể hiện bản thân chưa thỏa mãn “Mấy ngày nay uống thuốc uống đến đắng hết cả miệng, hiện tại rốt cục có chút ngon ngọt.”
Cảnh Dương nhìn bộ dạng này của nàng, mặt ửng hồng, nhưng trong mắt đều là nhu tình “Trước khi thương chưa lành, ngươi không được như vậy.”
Sở Thương lúc này cười không nổi, mày nhăn thật chặc “Ngươi như vậy, cho dù thương thế của ta tốt, cũng phỏng chừng muốn nghẹn ra bệnh tới, chúng ta cũng đã lâu rồi không có cái kia.”
Cảnh Dương cắn môi, nhìn tên không biết tốt xấu này “Ta còn không phải là vì tốt cho ngươi sao.”
“Nếu như ngươi tốt cho ta, để ta hôn chút, lại sờ một chút, bằng không, ta sẽ không tốt nha.”
“Ngươi có nói đạo lý hay không?!”
Sáng sớm Hà Chính Khiêm đã dậy, lúc này dậy còn sớm hơn Sở Nhứ Nhi, đầu tiên nàng vào trong viện, chỉnh lý một ít thảo dược. Vì lấy lòng Sở Huyền Đông, nàng cũng hạ không ít công phu, tuần tự dâng lên mấy tuyệt bản y thư, sau đó lại cùng Sở Nhứ Nhi học thế nào phân chia dược liệu, tuy rằng thiên tư không cao, bất quá nhờ vào nỗ lực, có thể làm học đồ, có thể làm chút ít việc vặt, bất quá việc nàng quan tâm nhất hiện tại chính là khi nào Sở Huyền Đông mới có thể gả Sở Nhứ Nhi cho nàng, sính lễ và vân vân nàng đều đã sớm chuẩn bị tốt, chỉ chờ nhạc phụ đại nhân gật đầu một cái.
“Ngày hôm nay Hà đại thiếu gia dậy thật sớm a!” Sở Nhứ Nhi mặt mày mỉm cười nhìn nàng, người này ngày càng chịu khó.
“Đương nhiên, cũng không nhìn xem ta là ai a!” Hà Chính Khiêm đắc ý khua môi múa mép.
“Khen ngươi vài câu thì đắc ý vênh váo.” Sở Nhứ Nhi ngoài miệng nói như vậy, trong lòng vẫn thật cao hứng, ai nói A Khiêm nhà nàng ngốc chứ, cỡ nào chịu khó, cỡ nào thông minh a!
Sau khi ăn xong bữa trưa, Sở Huyền Đông đều gọi Sở Nhứ Nhi cùng Hà Chính Khiêm vào trong phòng, biểu tình rất nghiêm túc.
“Ngươi, thật sự muốn cùng Nhứ Nhi thành thân?”
Hà Chính Khiêm dùng sức gật đầu “Muốn, nằm mơ đều muốn!”
Sở Nhứ Nhi thì đỏ mặt, cúi đầu, người này không biết kín đáo một chút sao.
Sở Huyền Đông quay đầu lại liếc nữ nhi nhà mình “Ngươi, thật sự không phải hắn thì không gả?”
Phản ứng đầu tiên của Sở Nhứ Nhi cơ bản là giống hệt Hà Chính Khiêm, chỉ bất quá so với nàng ấy thì kín đáo một chút “Phải, cha, nữ nhi không phải nàng thì không gả.”
“Ai ——” một tiếng thở dài, Sở Huyền Đông nhận mệnh, tuy rằng người này không có thông tuệ như Sở Thương, nhưng tối thiểu lòng nàng đối với Nhứ Nhi đều là có thể thấy được, tiểu tử này là thật tâm thích nữ nhi nhà mình, cả đời làm phụ mẫu cũng không phải là vì nhi nữ hạnh phúc sao, nói như vậy hắn còn có gì phải tính toán đây.
Mi gian vừa nhíu, xoay mặt liền tức giận mười phần nói với Hà Chính Khiêm: “Tiểu tử! Ta phải cảnh cáo ngươi trước, nếu như sau này ngươi dám đối xử không tốt với Nhứ Nhi, hoặc là tam thê tứ thiếp, ta dù có liều cái mạng già này, cũng sẽ không để yên cho ngươi!”
Hà Chính Khiêm vừa nghe, nhạc phụ đại nhân đã buông tay a, lập tức quỳ xuống đất, phát thề “Hoàng thiên tại thượng, nếu như Hà Chính Khiêm ta sau này dám đối xử không tốt với Sở Nhứ Nhi, để ta bị ngũ lôi oanh đỉnh, chết không toàn thây!”
Sở Huyền Đông còn chưa nói cái gì, Sở Nhứ Nhi một bên đã nóng nảy trước, vội vàng kéo Hà Chính Khiêm đứng lên “Được rồi được rồi! Cha biết tâm ý của ngươi, thề nặng như vậy làm cái gì nha.”
Sở Huyền Đông nhìn bộ dạng không tiền đồ của nữ nhi nhà mình, trong đầu liền cảm thấy khó chịu a, chua chua nói một câu: “Nữ đại bất trung lưu, lưu tới lưu đi, lưu thành thù a!”
“Cha!” Sở Nhứ Nhi giậm chân, đây là lúc nào, còn ăn dấm chua loại này nữa.
======================================
Không có thịt ╰(▔∀▔)╯ =))))