Công Chúa, Tiểu Tăng Hữu Lễ!

Chương 79 : Ai là hảo phu quân?

Ngày đăng: 00:49 19/04/20


“Lúc đó ta thấy ánh mắt ngươi nhìn Nhứ Nhi không bình thường, không nghĩ tới, quả nhiên là bị ngươi gạt mất.” Sở Thương nhìn Hà Chính Khiêm liên tục chậc lưỡi.



Hà Chính Khiêm đối với Sở Thương vẫn còn chút khúc mắc, nghe nàng nói như vậy, nét mặt tuy rằng cười, nhưng trong lòng cũng rất là không phục, cái gì gọi gạt mất, các nàng gọi là hai bên tình nguyện “Đại ca ngươi cái này nói sai rồi, ta cùng Nhứ Nhi đó là trời đất tạo nên một đôi, đời này ta ngoại trừ nàng ai ta cũng sẽ không lấy, nàng ngoại trừ ta ra ai cũng không gả.”



“Nghe thấy lời này, e là trong lòng Nhứ Nhi cũng đầy mật ngọt đi?” Sở Thương vừa chưa khen Hà Chính Khiêm được mấy câu, lập tức chuyển sang chuyện khác, nhíu mày lại hỏi: “Bất quá nếu đời này ngươi không gặp được Nhứ Nhi, vậy thì như thế nào? Chả lẽ đời đời kiếp kiếp ai cũng không lấy sao?”



Cảnh Dương đầu tiên là sửng sốt, có chút trách cứ liếc liếc phu quân nhà mình, đây là loại câu hỏi gì, cố ý làm hai phu thê người ta không thoải mái đi?



Sở Nhứ Nhi không nói, mà là dời ánh mắt đến trên người Hà Chính Khiêm, bởi vì nàng cũng muốn nghe một chút, người này sẽ nói như thế nào.



Thần sắc Hà Chính Khiêm hơi cứng lại, một lát sau, nhìn Sở Thương từng chữ một nói rõ: “Ta đây liền cả đời không lấy ai, đời này không gặp được nàng, vậy để kiếp sao, kiếp sau không gặp, vậy chờ kiếp sau nữa, ta tin tưởng, sẽ có lúc chúng ta gặp được nhau, đến lúc đó cho dù là trèo non lội suối, ta cũng muốn lấy nàng!” Quay đầu nhìn phía Sở Nhứ Nhi, thật sâu mà nhìn nàng, ánh mắt kia chỉ có người yêu nhau mới có thể hiểu.



Viền mắt Sở Nhứ Nhi nóng lên, người này nàng hiểu, lúc bình thường, một câu tâm tình đều không nói được, nhưng một khi mở miệng thì lại khiến bản thân cảm động không chịu nổi, lúc này trong ánh mắt liền phiếm lệ quang, nếu không phải ngại Cảnh Dương cùng Sở Thương ở đây, phỏng chừng bản thân đã sớm gục trong lòng nàng.



“Khụ khụ.” Sở Thương giả vờ che che miệng, dám trước mặt mình liếc mắt đưa tình, thực sự là tuổi trẻ a, nghĩ lại không tự giác đảo mắt về phía Cảnh Dương.



Cảnh Dương cũng không muốn để ý nàng, quay đầu tay Sở Nhứ Nhi, nói: “Cũng sắp đến trưa, các ngươi ở lại dùng cơm trưa, sau đó chúng ta ra hoa viên xem một chút, hoa mai nở chính là thời điểm tốt nha!”



Cảnh Dương mới vừa nói xong, mọi người liền bước ra ngoài, mà mới vừa nhấc chân, chợt nghe đến thanh âm của Sở Thương.



“Chờ một chút!”Sở Thương khoát tay áo, xoay người nhìn về phía Hà Chính Khiêm, nói: “Không đúng, người cũng đã đến, đại ca cũng kêu rồi, mà rốt cuộc khi nào ngươi chuẩn bị cùng Nhứ Nhi thành thân a? Ngươi cũng đừng lo nói miệng với ta mà không thực hiện a!”



Hà Chính Khiêm lần này tới vốn muốn nói việc thành thân, mà lúc nãy bị Sở Thương hỏi đến hôn mê, ngược lại quên mất chính sự, vội vàng lấy thiệp cưới ra, vô cùng cung kính đặt ở trên bàn “Đây là thiệp mời, nhạc phụ đại nhân cũng đã xem qua, mười sáu tháng sau là ngày hoàng đạo, cha nương ta đã chuẩn bị hết rồi.” Sau đó lại bổ sung nói: “Đại ca yên tâm, ta thật tình muốn lấy Nhứ Nhi làm vợ.”



“Ân, vậy là tốt rồi.” Sở Thương gật đầu, nhìn lướt qua chữ viết trên thiệp cưới, coi như tiểu tử ngươi có tâm!



Dùng xong cơm trưa, ngắm xong hoa mai, Cảnh Dương lại lôi kéo Sở Nhứ Nhi nói chuyện phiếm một trận, sắp đến bữa tối, quả thực lại ép bọn họ ở lại ăn bữa tối.



“Vậy Chính Khiêm cùng Nhứ Nhi về trước đi, ngày khác trở lại bái phỏng.”



“Chờ một chút.”
“Ngươi phải sao?” Ngón tay Cảnh Dương chạm nhẹ cái mũi cao thẳng của Sở Thương, khóe miệng cười cười.



“Được lắm! Ta xem nàng thật to gan, cũng dám nói ta không phải hảo phu quân, ta đây sẽ cho nàng thấy, ta rốt cuộc có phải hảo phu quân hay không!”



Còn chưa nói xong, liền một cái xoay người đặt Cảnh Dương ở dưới thân, tay kia dùng chăn trùm đầu lại, sau đó cả người liền chui xuống dưới.



“A, ngươi là hảo phu quân!”



“Ta sai rồi! Sau này ta không dám nói nữa.”



“Ân! A!”



Cảnh Dương bị người trong chăn “Dằn vặt” đến vô cùng khó chịu, liên tiếp cầu xin.



Sở Thương từ trong chăn chui ra, khóe miệng còn vươn theo một sợi chỉ bạc, nhất thời mặt của Cảnh Dương liền nóng như lửa đốt.



“Nương tử, thật ngọt a.” Sở Thương vừa nói vừa dùng đầu lưỡi liếm lấy dịch thể trong suốt vào miệng.



“Hạ lưu!” Cảnh Dương quay mặt qua chỗ khác, nàng thật sự là không chịu nổi Sở Thương như vậy.



“Còn có thể hạ lưu hơn nha!” Bên mép Sở Thương lộ ra nụ cười xấu xa, tay chậm rãi dò xuống dưới.



Khi thì lướt khắp nơi, khi thì dừng, khi thì gãy nhẹ, khi thì khiêu khích, nhưng lại không làm việcc hính, thân thể Cảnh Dương đều khó chịu đến run rẩy.



“Phu quân, hảo phu quân của ta, đừng dằn vặt ta nữa, khó chịu.” Hai chữ cCuối cùng, Cảnh Dương đều sắp khóc ra.



Sở Thương đau lòng không ngớt, hôn lên môi nàng “Ta đến ngay, sẽ không khó chịu nữa.” Dùng sức, liền hóa chỉ vì kiếm, ở bên trong u kính nhanh chóng ra vào.



Đêm khuya lẳng lặng, trong phòng vẫn là một mảnh hỏa hồng nóng bỏng.