Công Chúa, Tiểu Tăng Hữu Lễ!
Chương 84 : Nạp thiếp?
Ngày đăng: 00:49 19/04/20
“Sở đại phu, không chỉ khéo tay y thuật tốt, bộ dạng còn tuấn tú lịch sự, cũng không biết có ý trung nhân hay không a?” Người nói chuyện là Lưu đại nương cách vài con phố, người này cũng không có chỗ nào không tốt, chỉ có tật xấu là thích làm cho làm mai, từ sau khi Sở Thương bắt đầu ngồi chẩn, Lưu đại nương này liền ngày ngày chạy đến Tế Nhân Đường, đường xa như thế, thực sự là cũng không ngại mệt.
“Tại hạ từ lâu đã cưới vợ.” Sở Thương nhẫn nại giải thích, tay còn đang tham mạch cho Lưu đại nương, vốn tưởng nói như vậy, bà sẽ thôi, ai ngờ vẫn còn có chiêu tiếp theo.
Lưu đại nương như có đăm chiêu gật đầu “Nga, là cô nương nhà nào a? Các ngươi thành thân đã bao lâu, có hài nhi chưa?”
Sở Thương có chút nhức đầu, nhưng cũng không cự tuyệt người khác, chỉ là theo tình hình thực tế nói “Ách, nương tử ta cũng không phải người Kinh Hà, chúng ta cũng vừa thành thân không được một năm, còn chưa có hài nhi.”
Lưu đại nương nghe nàng nói như vậy, lập tức tinh thần tỉnh táo, còn chưa có hài nhi, chưa có hài nhi vậy dễ làm, vỗ đùi nói: “Sao lại không mau sinh đi, nhìn ngươi cũng có hai mươi đi, lúc ta ở tuổi đó, hài tử cũng sinh hai đứa.”
“Ách, chúng ta vẫn chư sốt ruột.” Sở Thương nâng bút lông chấm mực nước, viết phương thuốc “Hỏa khí ngài có chút lớn, những phương diện khác đều tốt, ta khai cho ngài thuốc hàng hỏa, trở về uống một ngày ba lần.”
Lưu đại nương tiếp nhận phương thuốc, nhưng mông vẫn không rời ghế “Kỳ thực nam nhân tam thê tứ thiếp cũng không phải đại sự gì, chủ yếu là khai chi tán diệp, kéo dài hương khói.” Nói lại để sát vào thêm vài phần “Cô nương của mấy hộ gia đình tốt nhất trên trấn đều nhớ thương ngươi đây.”
“Lưu đại nương, ngài ——, ta không nghĩ tới loại chuyện này, tình cảm của ta cùng với nương tử rất tốt.”
Lưu đại nương cười ha hả đứng dậy, mắt cong thành một đường “Đại nương hiểu, đại nương đều hiểu, ngươi đây là xấu hổ.”
“Không phải, Lưu đại nương, ngài không thể ——” Sở Thương còn chưa nói xong. Lưu đại nương cũng đã đi, đối với người có “lòng nhiệt tình” như vậy, Sở Thương thật sâu thở dài.
“Nương tử, ta đã trở về.” Buổi trưa Sở Thương đi ngồi chẩn mãi cho đến chạng vạng mới vừa về, mới vừa về tới thì câu đầu tiên chính là nương tử.
Cảnh Dương lấy giấy lụa cho nàng rửa tay, sau đó lại rót một ly trà nóng “Mệt lắm không?”
“Cũng tốt, chỉ nhớ ngươi.”
Cảnh Dương chọt nhẹ gáy của nàng, giận dỗi cười: “Ngươi còn có thể nhớ ta a? Bên ngoài nhiều tiểu cô nương như vậy, không câu linh hồn nhỏ bé của ngươi đi a, ta cũng có nghe nói, đã có vài hộ hỏi ngươi có muốn nạp thiếp hay không, ngươi không có suy nghĩ gì sao?”
Sở Thương mới vừa nuốt nước trà vào, nghe được những lời này của nương tử nhà mình, lại nghĩ đến Lưu đại nương đã nhiều ngày mỗi ngày đều tới kia, lập tức bị nghẹn, thiếu chút nữa ho cả tim gan ra ngoài.
“Ngươi chậm một chút, ta chỉ mới nói như vậy, ngươi chột dạ cái gì a.” Cảnh Dương vội vàng vỗ lưng của nàng.
“Ta nào có, khụ khụ, chột dạ, khụ khụ.”
“Chúng ta muốn một hài tử đi.”
===================================
Sáng sớm Sở Thương phải đi y quán, bất quá lúc này Cảnh Dương đang ở bên cạnh nàng, quả nhiên không ngoài sở liệu, Lưu đại nương lại tới nữa rồi, phản ứng đầu tiên của Sở Thương chính là quay đầu nhìn Cảnh Dương, mà nương tử nhà mình lại giống như không có việc gì, giống như người hôm qua lên cơn ghen không phải là nàng vậy.
“Vị này chính là Lưu đại nương đi.” Không đợi Lưu đại nương nói, Cảnh Dương trước hết đã mở miệng “Ta là nương tử Sở Thương, nghe nói ngài làm mai cho hắn phải không?
“Ách, cái này ——” chính thê đi thẳng vào vấn đề như thế, Lưu đại nương lần đầu thấy.
Cảnh Dương quay đầu hung hăng liếc Sở Thương “Ngươi muốn nạp thiếp sao?”
Sở Thương nuốt nuốt nước bọt, đầu lắc như trống bỏi “Sao có thể a! Đều là người bên ngoài nói bậy, ngươi nghìn vạn lần đừg cho là thật.”
Lúc này Lưu đại nương mới hiểu được, vì sao Sở Thương không dám nạp thiếp, nguyên lai là trong nhà cưới một con cọp mẹ, nếu như vậy, cô nương người ta chịu làm thiếp cho hắn thì ủy khuất sẽ chịu không hết đây, nghĩ vậy Lưu đại nương vội vàng phất tay áo với Sở Thương “Đại nương đột nhiên nhớ tới ta quên mua rượu, nhà ta không có rượu thì không sống được, đại nương đi trước.”
“Ta tiễn ngài.”
“Không cần không cần, ngươi làm việc của ngươi.”
Sở Thương nhìn thân ảnh vội vội vàng vàng kia, quay đầu lại nhìn về phía nương tử nhà mình, cười nói: “Yên tâm rồi đi?”
Cảnh Dương nhướn mi “Phỏng chừng sau này tất cả mọi người sẽ biết ngươi cưới một cọp mẹ đi.”
Sở Thương không cho là đúng lắc đầu “Ngoại nhân có thể biết cái gì, ngươi là cọp mẹ, hay là tiểu cừu, ta rõ ràng nhất.” Nói xong mắt còn đảo quanh trước ngực Cảnh Dương.
“Cút qua một bên!” Cảnh Dương tức giận vỗ nàng một cái, suốt ngày không đứng đắn.
=======================================
Sở Thương là ác ma mê ngực ┐(︶▽︶)┌