Công Lược Nam Phụ
Chương 190 : Công lược gian thần Tả tướng (01)
Ngày đăng: 14:27 30/04/20
Edit: Mia
Trở lại bên trong hệ thống, Lăng Vu Đề rốt cuộc không nhớ ra là mình đã làm gì.
Đậu má! Vị Diện Hiệp Hội này thực khốn nạn! Thế nhưng dám cướp đoạt ký ức của cô, các người có thể vô sỉ hơn một chút được không?
Hạ Luân: Có thể chứ ~
Lăng Vu Đề:...
Độ hoàn thiện số liệu cá nhân của kế hoạch [Hệ thống thành người]:
Tên thực nghiệm giả: Lăng Vu Đề
Cốt cách: 50/100
Kinh mạch: 45/100
Huyết nhục: 45/100
Nội tạng: 45/100
Diện mạo: 45/100
Làn da: 45/100
Tóc: 45/100
Móng tay: 45/100
Kỹ năng đặc thù: Dị năng hệ thủy cấp 4, dị năng thôi miên.
Chú ý: Kỹ năng đặc thù ở thế giới nhiệm vụ, chỉ có thể lựa chọn dùng giống như vậy!
Khen thưởng: (Khởi động lại một lần nữa: Khi xác định nhiệm vụ không thể thành công, có thể làm lại từ đầu) ×1
Nhìn qua số liệu cá nhân đã sắp được phân nửa, trong lòng Lăng Vu Đề rốt cục cũng thoải mái một chút!
Cô ngẫm nghĩ một chút, nếu không có biện pháp trở lại thế giới nhiệm vụ trước, như vậy thì cô nhanh chóng đi làm nhiệm vụ vậy!
----
Vị Diện Hiệp Hội bên kia, Hạ Luân đã truyền sóng điện não của Tịch Tử Thu trở lại ngay khi Lăng Vu Đề đi làm nhiệm vụ.
Vừa mới tiến vào thế giới nhiệm vụ, Lăng Vu Đề chỉ cảm thấy da đầu mình giống như đang bị kéo xuống.
Trên mặt cũng nóng rát, đau đớn như có cả vạn con sâu đang gặm nhấm máu thịt cô vậy.
"Lăng Vu Đề, là ngươi tự hại mình! Tất cả những thứ này, đều là ngươi tự tìm! Ta sẽ không bị ngươi lừa gạt lần nữa, không bị ngươi lợi dụng nữa!"
Một giọng nói lạnh lùng của nữ tử vang lên bên tai Lăng Vu Đề, cô cố sức mở to mắt.
Không biết là mồ hôi hay là máu chảy vào đôi mắt cô, khiến cô vô cùng khó chịu.
Trong tấm mắt mơ hồ của mình, hình như cô nhìn thấy có một nữ tử ăn mặc y phục cổ trang màu xanh nhạt.
Hình dạng thì Lăng Vu Đề thấy không rõ lắm, nhưng Lăng Vu Đề có thể cảm thấy được hận ý cuộn trào trong mắt nàng ta.
"A......"
Lăng Vu Đề thở phì phò, lại không có biện pháp nào phát ra âm thanh, trong cổ họng cô cũng đau rát, đầu lưỡi đã mất cảm giác.
Nàng kia cũng a một tiếng, nhưng lại là cười lạnh.
Nàng dùng một cây sắt được nung đến cháy đỏ đâm vào cằm Lăng Vu Đề, nâng cằm cô lên.
"Xèo --"
Trong nháy mắt thì cái mùi da thịt bị cháy đã tràn ngập trong xoang mũi của Lăng Vu Đề, vô cùng khó ngửi.
Lăng Vu Đề bặm chặt môi, không cho mình kêu ra tiếng.
"Không phải người luôn coi trọng gương mặt khuynh quốc khuynh thành của mình sao? Như vậy thì hôm nay, ta liền phá nát nó! Yên tâm, ta sẽ không để ngươi chết như vậy. Ta sẽ cho người giúp ngươi thay một y phục cho khất cái, đưa ngươi đến đầu đường xó chợ đi xin ăn! Đương nhiên, ngươi có thể sống bao lâu thì phải xem số mệnh của ngươi rồi!"
Lăng Vu Đề chỉ biết cắn môi dưới, cô đã không thể mở mắt ra nổi nữa, đành phải nhắm mắt lại.
Hiện giờ cô còn có thể làm gì?
Cái gì cũng chẳng làm được sất!
May mà người trước mắt này hận cô đến mức không muốn cô chết, như vậy là tốt rồi!
Aya: Ghim Hạ Luân nhé ~
Thả thính cho các bạn một chương trước nhé, mình thấy chương này nó cũng chẳng kém cái thế giới đầu đâu, kinh quá đi eo ơi ~~~