Công Lược Nam Phụ

Chương 208 : Công lược gian thần Tả tướng (19)

Ngày đăng: 14:27 30/04/20


Edit: Aya Shinta



Hắn nhìn trong phòng một chút, sau đó lại nhìn giường mình một chút: "Ta không quen cùng giường với người khác."



Ách... Cái gì?!



Lăng Vu Đề nhìn Đoan Mộc Thanh Duyệt, cùng giường?!



Ai muốn cùng giường với hắn!



Khụ, tuy rằng cô muốn...



"Vậy thì, chủ nhân, ta ngủ trên đất là được rồi!"



Lăng Vu Đề chỉ vào sàn nhà mà nói, trên đất rất sạch sẽ, trải một tấm chăn xuống thì có thể ngủ rồi!



Lông mày Đoan Mộc Thanh Duyệt nhẹ nhàng nhăn lại, ngủ trên đất?



Tuy trong phòng có bếp lò, thế nhưng vẫn rất lạnh. Chí ít, hắn rất lạnh!



Khe khẽ thở dài, Đoan Mộc Thanh Duyệt dịch người vào trong, chừa ra một chỗ nằm.



Lăng Vu Đề hấp háy mắt, đối với hành động của Đoan Mộc Thanh Duyệt có chút chẳng hiểu mô tê chi cả.



"Lên đây đi..."



Tuy hắn thật sự không quen cùng giường với người khác. Thế nhưng Lăng Vu Đề, tốt xấu cũng là người của hắn.



Hơn nữa, còn được hắn ban cái tên Đoan Mộc Thanh Nhã cho.



"Chủ nhân..." Lăng Vu Đề có chút chần chờ.



Đoan Mộc Thanh Duyệt nhàn nhạt nhìn Lăng Vu Đề, không cho cự tuyệt.



Lăng Vu Đề cắn môi dưới: "Vâng."



Cô cởi giày ra, nằm trên vị trí Đoan Mộc Thanh Duyệt để cho mình.



Vừa nằm xuống, Đoan Mộc Thanh Duyệt đắp chăn của mình lên trên người Lăng Vu Đề.



Khí trời rất lạnh, theo lý mà nói thì Đoan Mộc Thanh Duyệt nằm trên giường đã lâu như vậy, chăn hẳn phải ấm nhwung tấm chăn Đoan Mộc Thanh Duyệt đắp vẫn cứ lạnh trơ trơ!



Cô chạy qua quá vội vàng, không có choàng áo khoác. Vội vã đưa thuốc cho Đoan Mộc Thanh Duyệt nên chưa kịp cảm thấy lạnh.




Vừa vặn có một cung nữ đi ngang qua nên Lăng Vu Đề nhờ cung nữ kia dẫn đường tới phòng ăn.



Sau khi báo tên của Đoan Mộc Thanh Duyệt thì, Lăng Vu Đề cầm nguyên liệu mình muốn rồi theo ký ức mà trở về Hải Đường uyển.



Sáng sớm hôm nay Lăng Vu Đề vẫn là có ý định nấu cháo cho Đoan Mộc Thanh Duyệt, lần này cô nấu cháo bí đỏ.



Sau khi nấu xong xuôi, cô mới bưng nước nóng đến hầu hạ Đoan Mộc Thanh Duyệt thức dậy.



Đoan Mộc Thanh Duyệt đã sớm tỉnh rồi, lúc này hắn đang ngồi ở trên giường xem thẻ tre.



Nhìn thấy Lăng Vu Đề bưng bồn rửa mặt đi vào, hắn liền đặt thẻ tre xuống dưới giường.



"Chủ nhân dậy rồi, vậy thì ta đưa đồ ăn sáng vào đây."



Bởi vì có năm mươi điểm hảo cảm nên tâm tình Lăng Vu Đề đặc biệt thoải mái, ngay cả trong lời nói cũng mang theo ý cười.



Tuy rằng không rõ vì sao, thế nhưng Đoan Mộc Thanh Duyệt cũng có thể nhìn ra được tâm tình của Lăng Vu Đề vào lúc này không tệ.



Gật gù: "Ừm."



Lúc nãy sau khi Lăng Vu Đề rời giường, thì tấm chăn dần dần lạnh xuống.



Cảm thụ được ấm áp rồi đột nhiên trở lại với cái lạnh buốt, Đoan Mộc Thanh Duyệt vốn cho rằng hắn đã quen thuộc với cái lạnh từ lâu, nhưng đột nhiên cảm thấy ấm áp vẫn tốt hơn!



Không thể không nói, đồ ăn Lăng Vu Đề làm xác thực rất hợp khẩu vị của hắn.



Sáng sớm, Đoan Mộc Thanh Duyệt lại dùng hai bát cháo mới dừng lại.



Nhìn gần tới giờ rồi, Đoan Mộc Thanh Duyệt dẫn theo Lăng Vu Đề cùng Mông Nguyên ra hành cung, hướng về sân săn bắn.



Chung quanh sân săn bắn là một thảo nguyên, sân săn bắn được thiết lập tại một mảnh rừng rậm có diện tích rất lớn.



Ngoài sân săn bắn có dựng vài cái lều che nắng, tấm lều lớn nhất được đặt ở trung tâm chính là của Hoàng Đế.



Đoan Mộc Thanh Duyệt cũng vào trong lều, sức khỏe hắn không tốt, không thể tự mình đi săn bắn được.



Thân là nhất phẩm đại thần, đương nhiên phải ở bên người Hoàng Đế!



"Tả tướng đại nhân đến —— "



Hoàng Đế vừa mới ngồi xuống thì đã nghe thông báo, sau đó Đoan Mộc Thanh Duyệt liền dẫn theo Lăng Vu Đề tiến vào lều.