Công Lược Nam Phụ
Chương 344 : Công lược thiên sư bắt quỷ (32)
Ngày đăng: 14:29 30/04/20
Edit: Aya Shinta
"Giờ Hân Đồng đang ở trong Văn Tâm trai, lão bản của Văn Tâm trai thích Hân Đồng nên nàng ấy ở đó rất an toàn. Ta tìm được nàng ấy trong mật thất Lý phủ, tình trạng bây giờ của nàng ấy không tốt lắm." Lăng Vu Đề thành thật trả lời.
"Không tốt lắm" theo lời Lăng Vu Đề là không tốt tới cỡ nào?! Mạnh Phất Sinh không dám tưởng tượng, chỉ có thể tăng nhanh bước chân, thậm chí cuối cùng còn dùng khinh công.
Đến khi tới Văn Tâm trai, Mạnh Phất Sinh được chưởng quỹ mà Cố Thiên Hạo dặn dò từ trước dẫn lên lầu, sau đó nhìn thấy Mạnh Hân Đồng nằm ở trên giường, mặt quấn băng gạc.
"Nói vậy vị này chính là Mạnh sư huynh đi, tại hạ Cố Thiên Hạo, là bằng hữu của Hân Đồng cô nương!" Cố Thiên Hạo đứng lên ôm quyền với Mạnh Phất Sinh, cười khiêm tốn.
Mạnh Phất Sinh chỉ gật đầu đáp lại: "Đa tạ Cố công tử đã giúp đỡ, sư muội ta có đáng lo không?"
"Mạnh sư huynh yên tâm, đại phu đã trị liệu cho Hân Đồng cô nương, vết thương trên người đều được thoa thuốc rồi. Chỉ cần cố gắng điều dưỡng thì sức khỏe không có gì quá đáng lo. Chỉ là..." Cố Thiên Hạo chợt lộ vẻ đau lòng, hận thấu xương kẻ đã xuống tay ác độc tổn thương Mạnh Hân Đồng!
"Chỉ là cái gì?" Mạnh Phất Sinh vội vàng hỏi.
Cố Thiên Hạo mím môi: "Chỉ là trên người cùng khuôn mặt của Hân Đồng cô nương nhất định sẽ để lại sẹo, đại phu nói, không thể hoàn toàn loại bỏ..."
Mạnh Phất Sinh có chút khiếp sợ lui về phía sau một bước, nhìn Mạnh Hân Đồng bị băng gạc quấn quanh chỉ lộ ra đôi mắt cùng miệng, bị thương nặng đến thế nào mới để lại sẹo không thể tiêu trừ được?!
"Tiểu Vu, Hân Đồng..."
"Phất Sinh huynh yên tâm, ta sẽ không để cho Hân Đồng có việc!" Chỉ là trừ sẹo mà thôi, chỉ cần không bị rải thực nhan tán thì chỉ là chuyện nhỏ!
Nghe thấy Lăng Vu Đề tự tin bảo đảm, Mạnh Phất Sinh tin tưởng cô theo bản năng.
Cố Thiên Hạo ở một bên thấy dáng vẻ của Mạnh Phất Sinh cũng không giống như đang nói chuyện với mình, tiểu Vu? Là nhũ danh của Hân Đồng cô nương sao?
Sau khi Cố Thiên Hạo cam đoan, Mạnh Phất Sinh dẫn Lăng Vu Đề rời khỏi Văn Tâm trai.
Cố Thiên Hạo ngồi ở trên ghế tròn cạnh giường, nhìn Mạnh Hân Đồng hai mắt nhắm nghiền, nhẹ giọng nói rằng: "Không sao cả Hân Đồng cô nương, dù nàng có trở nên xấu đến thế nào, trong lòng ta, nàng vĩnh viễn là cô nương đẹp nhất khả ái nhất!"
Mạnh Hân Đồng run rẩy hàng mi, không có tỉnh lại ——
"Phất Sinh, huynh xác định chúng ta phải bắt quỷ vào ban ngày sao?" Lần đầu Lăng Vu Đề thấy Mạnh Phất Sinh dự định bắt quỷ vào ban ngày.
Mạnh Phất Sinh ừ một tiếng: "Nếu con quỷ kia tận mắt thấy nàng đưa sư muội đi, không nhanh chóng bắt nàng ta đi, ta e rằng nàng ta sẽ trốn đi! Đến lúc tìm thì hơi phiền phức."
"Ờ ha, cũng đúng!" Lăng Vu Đề gật đầu, bay ở phía trước dẫn đường.
Khi tới gần Lý phủ, Lăng Vu Đề cùng Mạnh Phất Sinh đều kinh ngạc nhìn vùng trời trên Lý phủ: "Trong thời gian ngắn như vậy mà lại có không ít linh hồn mới, xem ra con quỷ này lại đang phạm giết chóc!"
Nói xong, Mạnh Phất Sinh lập tức tăng nhanh bước chân tới Lý phủ.
Họ không đi cửa lớn, trực tiếp leo tường qua.
Vừa vào Lý phủ đã nhìn thấy thi thể đầy đất, tất cả đều trợn mắt lên, nét hoảng sợ trên mặt vẫn chưa có rút đi.
Lúc này cái kia quỷ khí tức không có cách nào bị che lấp: "Nàng ở nuốt chửng linh hồn đến trở nên mạnh mẽ!" Mạnh Phất Sinh chau mày, sắc mặt nghiêm túc.
Lăng Vu Đề cũng nhíu mày, trong kịch tình, con quỷ này cũng chưa từng đại khai sát giới thế này!
Thời điểm Mạnh Phất Sinh và Lăng Vu Đề chạy tới khuê các của Lý Tiên Dao, đúng lúc nhìn thấy ả ta vừa nuốt chửng linh hồn cuối cùng.