Công Lược Nam Phụ

Chương 345 : Công lược thiên sư bắt quỷ (33)

Ngày đăng: 14:29 30/04/20


Edit: Aya Shinta



Trong Lý phủ này, ngoại trừ Mạnh Phất Sinh thì không còn người sống! Trên những thi thể có thể thấy ở khắp nơi kia không có bất kỳ vết máu nào, nhưng mặt mũi đều vặn vẹo, biểu tình hoảng sợ.



Lý Tiên Dao giả vẫn mặc váy gấm tím nhạt như trước, chỉ là bây giờ khuôn mặt ả dữ tợn, sắc mặt tái xanh âm trầm khó coi, nào còn có nửa điểm dịu dàng động lòng người nữa!



Âm phong quanh thân ả thổi tóc cùng làn váy của ả lên.



Lăng Vu Đề ghét nhất điều gì đi thế giới này? Không phải gặp quỷ! Không phải bắt quỷ! Mà là bị âm phong thổi!



Hơi rụt vai lại, Lăng Vu Đề vừa muốn trốn ra sau Mạnh Phất Sinh, Mạnh Phất Sinh cũng đã đưa một lá bùa có thể hcanwj âm phong như lần trước cho cô.



Mạnh Phất Sinh một tay cầm lá bùa, một tay cầm kiếm gỗ đào, nhìn Lý Tiên Dao với ánh mắt ác quỷ.



Lý Tiên Dao giương đôi môi màu đỏ thẫm, khuôn mặt vốn dĩ nên nhu hòa lộ ra nụ cười âm lãnh. Ả ta hơi ngưỡng người về phía sau, thoạt nhìn khá là lười biếng thư thái nhưng thực ra đã âm thầm phòng bị, chuẩn bị ra tay bất cứ lúc nào.



"Mạnh thiên sư ~ ngưỡng mộ đại danh đã lâu! Chỉ là không ngờ rằng Mạnh thiên sư thân là hóa thân của chính nghĩa lại nuôi tiểu quỷ bên người!"



Một nửa giọng nói của ả là giọng của Lý Tiên Dao, nửa còn lại là chất giọng bán nam bán nữ, mang lãnh ý dày đặc.



Lăng Vu Đề không thích nghe lời này! Cô đi về phía trước hai bước, mặt mày lạnh lẽo nhìn Lý Tiên Dao: "Con mắt nào của ngươi nhìn ra ta là quỷ?!"



Trong kịch tình, nếu con quỷ không thừa dịp Mạnh Hân Đồng chưa sẵn sàng mà đánh lén nàng ấy, sau đó lại hạ độc, thu công cụ bắt quỷ của nàng ấy thì một mình Mạnh Hân Đồng là có thể đối phó với con quỷ này!



Trong kịch tình, Mạnh Hân Đồng cũng không có bị thương nghiêm trọng giống như bây giờ cho nên nàng ấy chạy ra khỏi mật thất, sau đó chỉ bằng sức một mình thu phục được con quỷ này!




Gật gật đầu: "Được, vậy ta sai người báo cho Lãnh trang chủ." Trong lời hắn lộ ra chút tức giận, không tình nguyện nhắc tới Lãnh Dã.



Mạnh Hân Đồng cũng không nghe ra, nàng cảm kích cười với Cố Thiên Hạo: "Cảm ơn huynh Thiên Hạo!"



Vì mỉm cười mà cảm thấy mặt mình không dễ chịu, bấy giờ Mạnh Hân Đồng mới nhớ rằng trước đó Lý Tiên Dao giả dùng chủy thủ và roi rạch mặt nàng. Dù cho không để ý nhiều đến bề ngoài nhưng nàng cũng gấp gáp giơ tay mò mặt mình.



Cố Thiên Hạo thấy Mạnh Hân Đồng đang sờ mặt mình, hắn lo rằng nàng sẽ bị kích thích, đang do dự muốn an ủi nàng thế nào thì Mạnh Hân Đồng đã thả tay xuống, sau đó nhìn Cố Thiên Hạo: "Thiên Hạo, huynh nhanh chóng thông báo cho a Dã đi!"



Cố Thiên Hạo: "... Được, vậy ta đi đây."



————



Mắt thấy Lý Tiên Dao bản nhái đã bị Mạnh Phất Sinh đánh đến mức cơ hồ không còn sức chống cự, Lăng Vu Đề cũng không bắn tên nữa, đợi ở một bên xem cuộc giao tranh không cân sức này!



Đã đánh ít nhất hơn một giờ, Mạnh Phất Sinh vẫn chưa có giải hận, vẫn đang đánh Lý Tiên Dao bản nhái tới tấp nhưng không hạ tử thủ.



Thực ra Lý Tiên Dao nhái không phải không muốn chạy, mà là ả chạy không được! Mạnh Phất Sinh yểm một lá bùa khiến cho ả không xuất ra khỏi thân thể được, điều này cũng dẫn đến việc ả chỉ có thể chịu đòn.



Lý Tiên Dao bản nhái hộc máu lần thứ hai, ả ôm ngực, ngoan độc trừng Mạnh Phất Sinh: "Không phải Mạnh gia các người chỉ bắt quỷ không giết quỷ sao? Sao ngươi chậm chạp không thu ta?!"



Lúc Lăng Vu Đề nghe được câu này thì cô không nhịn được mà xì cười một tiếng, xem ra con quỷ này còn tìm hiểu về Mạnh gia ~ còn biết trước giờ Mạnh gia chỉ bắt quỷ không giết quỷ!



Đáng tiếc rằng, Mạnh gia cũng không phải trước giờ không giết quỷ, chỉ là có thể không giết thì không giết mà thôi! Mà con quỷ này hoàn toàn chạm đến nghịch lân của Mạnh Phất Sinh, sao hắn có thể buông tha cho ả được!