Công Tử Điên Khùng

Chương 51112 : Dây dưa không dứt

Ngày đăng: 18:06 20/04/20


Đôi khi, Cam Dao thà rằng để cho khuôn mặt mình già đi, như vậy nàng sẽ không phải gặp lại Lâm Vân. Rồi chôn phần ký ức đó vào trong lòng. Nhưng nàng phát hiện mình không thể làm được. Đây cũng là nguyên nhân mà nàng vẫn ở lại làm việc cho tập đoàn Vân Môn.



Hôm nay chiếc vòng cổ trên ngực nàng bỗng nhiên nóng lên. Nàng lập tức biết rằng Lâm Vân đã quay trở lại. Nàng đã tới chỗ ở của hắn nhưng không thấy, cho nên mới tới đại viện của Lâm gia.



- Lâm đại ca, anh đã trở lại…A, tay của anh?



Cam Dao nhìn thấy ống tay áo của Lâm Vân trống rỗng, liền vội vàng đi lên phía trước nắm lấy ống tay áo. Tay của hắn bị sao vậy?



- Không có gì đâu, chỉ bị thương mà thôi, rất nhanh sẽ lành.



Lâm Vân vỗ vỗ vào tay của Cam Dao, bình tĩnh nói.



Sống mũi của Cam Dao bỗng cay cay. Nàng rất muốn hỏi mấy năm qua hắn sống như thế nào? Vì sao lại bị đứt một cánh tay? Vũ Tích cho nàng công pháp để tu luyện, nàng liền biết nó rất lợi hại. Như vậy Lâm Vân chẳng phải lợi hại hơn sao? Còn có ai có thể cắt đứt tay hắn?



- Lâm đại ca, anh…



Cam Dao nắm ống tay áo trống rỗng, trong lòng càng thêm khổ sở.



….



Ánh chiều ta giống như chiếc đèn đường, kéo dài thêm chiếc bóng của hai người.



Hai người đi dạo ở một công viên gần đó. Cam Dao đi bên cạnh Lâm Vân, tuy không biết nên nói cái gì, nhưng nàng cũng không muốn phá vỡ sự yên lặng này. Nếu không phải Lâm Vân bị đứt một cánh tay, trong lòng nàng càng yên lặng. Cho dù Lâm Vân đã nói, bàn tay sẽ rất nhanh lành lặn, nhưng nàng vẫn còn lo lắng.



- Anh rời đi thật lâu…



Cam Dao không muốn hỏi những năm qua Lâm Vân đã đi đâu, nhưng trong lúc bất tri bất giác, nàng lại nói những lời mà nàng vốn không định nói.



Lâm Vân cười với vẻ đắng chát, nhưng không nói gì. Hắn đã để cho những người bên cạnh mình đợi quá lâu. Đến hắn cũng không ngờ, lần màu rời đi lại qua nhiều năm như vậy. May mà các cô gái bên cạnh hắn đều tu luyện, nếu không cũng thật là khổ cho bọn họ.



Nếu có một ngày hắn lại muốn rời đi, hắn nhất định sẽ không bỏ lại bọn họ nữa. Hắn đã thiếu nợ các nàng quá nhiều. Nữ nhân có bao nhiêu tuổi thanh xuân cơ chứ? Nhưng tuổi thanh xuân của các nàng đều trôi qua vì chờ đợi mình.



Cam Dao như cảm thấy sự áy náy trong lòng của Lâm Vân, nàng cũng có chút hối hận vì mình nói như vậy. Vội vàng nhoẻn miệng cười:



- Anh có biết những năm qua có rất nhiều người tới tìm anh không?



Lâm Vân hơi ngạc nhiên, lắc đầu.




- Phổi của anh có vấn đề, nhưng rất nhanh sẽ khỏi thôi. Em không phải lo lắng đâu.



Tuy Lâm Vân nói vậy, nhưng chỉ khiến cho Cam Dao càng thêm lo lắng. Lần này Lâm Vân trở về giống như là một người bệnh vậy. Chẳng những bị mất một cánh tay, thậm chí phổi còn xảy ra vấn đề. Nàng muốn dẫn Lâm Vân đi tới bệnh viên nhìn xem, nhưng nghĩ tới bản lĩnh của Lâm Vân, thì đành bỏ ý định này. Chỉ có thể cố nén sự lo lắng trong lòng:



- Em đã biết mấy người Vũ Tích tới Khôn Truân Giới chưa?



Vì đỡ cho Cam Dao phải suy nghĩ nhiều, Lâm Vân chủ động hỏi.



Cam Dao gật đầu nói:



- Em đã biết rồi.



Cam Dao nói như vậy thì Lâm Vân không hỏi thêm nữa. Cam Dao biết chuyện này, nhưng nàng còn ở lại đây, chứng tỏ nàng không có tâm tư đi cùng.



Cam Dao nói tiếp:



- Lâm đại ca, nếu lần này anh rời đi Địa Cầu tới Khôn Truân Giới để gặp mấy chị, liệu anh có thể dẫn theo em đi không? Hai năm trước em vốn định tới đó rồi, nhưng mãi mà không thấy mấy chị ấy trở về. Không biết là có xảy ra chuyện gì không.



Lâm Vân giật mình. Vì sao hắn lại tự tin mấy người Vũ Tích sẽ không xảy ra chuyện gì như vậy? Lẽ nào là do Lam Tranh đã là Hóa Thần điên phong? Nếu như ở Khôn Truân Giới tồn tại một tu sĩ Luyện Hư thì sao? Điều này không phải là không có khả năng.



Nghĩ tới đây, Lâm Vân liền cảm thấy nôn nóng. Hắn phải nhanh chóng tìm cách tới đó mới được. Toàn bộ người hắn yêu thương đều ở bên đó. Một khi xảy ra chuyện gì thì hắn vĩnh viễn sẽ không thể tha thứ cho bản thân.



- Cam Dao, hiện tại anh muốn tới Khôn Truân Giới. Lúc anh trở lại anh sẽ dẫn em đi. Chỉ cần em đồng ý là được rồi.



Lâm Vân lập tức nói.



- Vâng, em chờ anh.



Cam Dao cũng cảm thấy Lâm Vân có vẻ sốt ruột.



Sau khi chào từ biệt Cam Dao, Lâm Vân trực tiếp đi tới Địa Ngục Môn ở núi Côn Luân. Hiện tại biện pháp duy nhất chính là cái kết giới này. Truyền tống trận thì không sử dụng được rồi, mà vị trí của Khôn Truân Giới thì không thể tìm thấy được trên bản đồ. Ngoại trừ kết giới này ra, hắn thực sự không biện pháp nào khác.



- Ủa, nơi này đã có người tới.



Lần đầu tiên Lâm Vân tới vội vàng, nên không chú ý. Hiện tại khi hắn kiểm tra cẩn thận thì phát hiện ra một số dấu vết có người từng ở đây.