Công Tước
Chương 1009 : Kiến thức mới
Ngày đăng: 18:22 30/04/20
“Cháu muốn thỉnh giáo chủ Yến một vấn đề.” Công tước đại nhân đặt khẩu súng xuống bàn trước: “Hi vọng chú Yên có thể cho cháu biết.”
Vừa nghe lời này, mũi Yến Hồi liền ngước lên trời, đắc ý suýt chút biến thành vua lỗ mũi, “Ha ha ha ha ha... Ông đây biết ngay mình thông1minh nhất, tên nhóc khốn khiếp này cuối cùng cũng đã thừa nhận rồi! Nói đi, trên đời này còn chuyện gì mà ông đây không hiểu? Hừm! Nói mau đi, nhân lúc tâm trạng ông đây còn tốt, ông đây sẽ cố gắng mà nói cho mày biết.”
Công tước đại nhân cũng không để tâm dáng vẻ8đắc ý muốn bay lên trời của ông ta, sau khi suy nghĩ một hồi, anh hỏi: “Chú Yên, chú và mẹ của cháu, đến bây giờ còn có thể giữ được cảm giác mới mẻ không?”
Yến Hồi nghe xong vấn đề Công tước đại nhân hỏi, biểu cảm trên mặt liền trực tiếp biến thành sự khinh2bỉ: “Vấn đề này còn phải trả lời: Ông đây biết mày ngốc nhưng không ngờ mày ngốc đến mức đấy! Vấn đề đơn giản như vậy... mày có còn là đàn ông không?” Nói xong, ông ta còn dùng một ánh mắt nghi ngờ nhìn anh, trọng điểm của tầm nhìn là ở vị trí ba tấc4bên dưới eo của Công tước đại nhân.
Công tước đại nhân: “...”
Yến Hồi vô cùng thất vọng, “Còn không đơn giản à? Khi ngủ với nó thì thay đổi đa dạng vào! Nằm ngang, nằm dọc, nằm thẳng, nằm ngược, phía trước, phía sau, tóm lại, tất cả các tư thế mày có thể nghĩ ra đều phải thử một lần, nói xong vấn đề về tư thế thì tiếp theo đến vấn đề vị trí. Ví dụ như ban công, ví dụ như bồn tắm, bồn cầu, hoặc là trên ghế ngồi, hoặc là chỗ ăn cơm hoặc là ở trong xe, hoặc là trên bãi cỏ...” Công tước đại nhân trợn mắt há mồm, khốn khổ mở miệng nói: “Chú Yến...”
Yến Hồi đập bàn: “Đó là kinh nghiệm cả một đời ông đây có được, có thể nói là tốt nghiệp cử nhân trở thành giáo sư rồi! Mày còn dám phản bác với ông? Ông nói cho mày biết, phụ nữ mà ông đây từng ngủ qua còn nhiều hơn cả muối mà mày từng ăn!”
Công tước đại nhân: “...”
“À!” Yến Hồi đột nhiên nói: “Nhớ ra rồi, ông đây có một bảo bối muốn cho mày xem, bảo đảm mày xem xong sẽ ngóc đầu mạnh mẽ!”
Bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa làm Công tước đại nhân giật mình, bàn tay lật sách của anh run cầm cập. Anh nhanh chóng đóng sách lại, mở hộp tủ ra để vào trong, lại cầm lấy một quyển truyện Hy Lạp, lúc này mới ngẩng đầu hỏi: “Ai thế?” “Phải nghiêm túc nghiên cứu!” Giọng của Yến Hồi vang lên ngoài cửa.
Công tước đại nhân: “...”
Cảm giác lén lút như kẻ trộm này khiến anh hoang mang, đây quả là một trải nghiệm rất mới mẻ. Nhưng mà dù sao thì cảm giác này cũng không dễ chịu cho lắm.
Cuối cùng, suy nghĩ tà ác vẫn chiến thắng suy nghĩ lương thiện, anh lại lấy quyển sách tiếng Anh tiểu học lớp ba ra xem, đồng thời còn dùng quyển truyện Hy Lạp che bên ngoài.
Sáng sớm ngày hôm sau, Cung Ngũ nhận được tin nhắn của Công tước đại nhân, trời vẫn còn sớm, lại là một câu chuyện cười.
[Chim sẻ nói chuyện với con quạ. Chim sẻ nói: Mi là chim gì thế? Con quạ nói: Ta là phượng hoàng. Chim sẻ: Làm gì có phượng hoàng nào đen như mi. Quạt Mi thì biết cái quái gì, ông đây đây là phượng hoàng bị đun trong nồi nước sôi.]
Cung Ngũ: “...”
Người này rốt cuộc muốn làm gì?