Công Tước

Chương 1010 : Truyền thuyết canh tẩm bổ

Ngày đăng: 18:22 30/04/20


Hai ngày Công tước đại nhân gửi cho cô hai mẩu truyện cười, đều là những câu chuyện nhỏ rất ấu trĩ. Cung Ngũ có chút hoài nghi người gửi tin nhắn không phải là Công tước đại nhân mà là người khác



cầm điện thoại của Công tước đại nhân gửi tin nhắn cho cô. Nếu không phải hai ngày trước Yến Đại Bảo nói với cô Lý Tư Không đến Gaddles thay anh trai cô ấy đi tuần tra, cô nhất định sẽ nghi1ngờ chuyện này là do Lý Tư Không làm. Cô mím môi, nhìn chằm chằm vào đoạn tin nhắn, sau đó soạn tin trả lời: [Anh Tiểu Bảo? Anh là anh Tiểu Bảo phải không? Công tước đại nhân trả lời lại rất nhanh: [Đúng vậy, anh chỉ muốn làm cho Tiểu Ngũ vui một chút.]



Cung Ngũ: “...”



Đúng là anh thật rồi, cô vò đầu, ánh mắt mơ màng.



Mới sáng trời đã đổ mưa nhỏ, Cung Ngôn Đình đang chơi cùng Bộ Tiểu Bát bên8ngoài. “Chào buổi sáng, chị!” Bộ Tiểu Bát hét gọi Cung Ngũ.



Cung Ngũ đi tới, rúc người trên ghế sofa: “Chào buổi sáng Tiểu Bát, anh Tư.” “Tiểu Ngũ tối hôm qua ngủ sớm thật” Cung Ngôn tình mỉm cười nói: “Lúc anh đến gõ cửa không nghe thấy động tĩnh gì, đèn cũng đã tắt rồi.” Cung Ngũ lập tức vỗ vào trán: “Em quên mất, em vẫn còn có chuyện muốn nói với anh Tư! Anh Tư, hôm qua rốt cuộc đã xảy2ra chuyện gì?”



Cung Ngôn Đình nghe cô nhắc đến chuyện này, anh ta liền nhíu mày, nói: “Tối hôm qua ba của Yến Đại Bảo bạn học của em...” Anh không hề muốn nhắc đến cái tên Yến Hồi, “Nói là qua hai ngày nữa sẽ tìm đến nhà của một bạn học khác gây phiền phức.” “Lam Anh?” Cung Ngũ hỏi.



Cung Ngôn Đình gật đầu, nói: “Hình như anh nghe thấy bọn họ nói dùng súng gì đó pháo gì đó, như vậy sẽ4xảy ra án mạng đấy.”



Nếu là người khác, anh ta cũng sẽ không tin lời bọn họ nói, nhưng người nói lại chính là Yến Hồi, không tin cũng phải tin. Ngón tay của anh chính là một minh chứng sống, ông ta chính là một kẻ táng tận lương tâm chuyện gì cũng có thể làm ra.



Cung Ngũ sững sờ, “Sao lúc đó mọi người không nói? Nếu nói lúc đó em còn có thể nói với Yến Đại Bảo một tiếng...”



Cung Ngôn tình liếc mắt, nói: “Đó là do Yến Đại Bảo đề nghị với ba cô ấy, nói thế nào đây?”
Hai người nói qua nói lại cả nửa ngày trời chỉ vì một cốc trà sữa, sau cùng Tần Tiểu Ngư đã bại trận: Được rồi, vậy tớ sẽ mời cậu, khi nào thì cậu có thời gian?]



Cung Ngũ: [Tớ rảnh rỗi mà, ngày nào cũng có thời gian cả!] Tần Tiểu Ngư trả lời tin nhắn nhanh như bay:[Vậy thì bây giờ ra ngoài đi, người làm kinh doanh thì phải dứt khoát nhanh gọn! Tớ mời cậu uống trà sữa, cậu mời tớ ăn cơm, có được không?]



Cung Ngũ trừng mắt, tớ keo kiệt lắm đấy! Tần Tiểu Ngư cũng ôm điện thoại trừng mắt, Tiểu Ngũ cậu là đồ keo kiệt, tớ không tin không đòi được một bữa ăn!



Hai người trừng mắt nhìn vào điện thoại của mình, sau cùng Cung Ngũ nể tình ly trà sữa, cô đành thỏa hiệp: [Tớ muốn uống trà sữa của Đại Hỷ Nhạc, tớ mời cậu một bát mì sợi! Xuất phát:]



Tần Tiểu Ngư muốn hộc máu. Trà sữa Địa Hỷ Nhạc một ly mười tám tệ, mì sợi một bát chỉ có mười lăm tệ, tính như vậy cô ta đã bị lỗ ba tê rồi!



Hai người hẹn địa điểm, cùng nhau xuất phát.



Bộ Tiểu Bát vừa nhìn thấy, lập tức chạy theo sau: “Tiểu Bát cũng muốn đi!”



Cung Ngũ xoay đầu lại, “Tiểu Bát, em đi rồi thì anh Tư phải làm sao? Anh Tư ở nhà có một mình, sẽ rất đáng thương!”



Cung Ngôn tình thuận thể gật đầu: “Haiz, Tiểu Bát không thích anh Tư, chỉ thích chị thôi, anh Tư thật đau lòng.” Bộ Tiểu Bát nhìn Cung Ngũ, lại nhìn Cung Ngôn tình, nước mắt lưng tròng, hoàn toàn không biết nên làm thế nào. Cung Ngũ vỗ vai cậu, “Tiểu Bát, ở nhà chơi với anh Tư đi, chị ra ngoài có chút việc, sẽ trở về nhanh thôi, có được không?”



Nghĩ đến Cung Ngôn Đình, Bộ Tiểu Bát cuối cùng cũng đồng ý. Cung Ngũ nhân cơ hội chạy đi thay quần áo, vui vẻ chạy ra ngoài, kiếm tiền kiếm tiền thôi, còn là chuyện làm ăn không cần vốn, lập tức kiếm được bốn nghìn, thật là vui mà.