Công Tước

Chương 1055 : Đề tài về sự tin tưởng

Ngày đăng: 18:23 30/04/20


Đến sáu bảy giờ tối Cung Ngũ mới về.



Khi cô về đèn cửa và đèn phòng khách trong phủ Công tước đều đang sáng. Nhìn thấy đèn phòng Công tước vẫn sáng, cô vội vàng rón1rén đi về phòng mình, tắm rửa xong liền cuộn tròn trong chăn chơi điện thoại, cho đến khi ngủ cũng không ra ngoài.



Sáng sớm hôm sau, cô lại dậy từ sớm, ăn sáng rồi đi8ra ngoài, trên đường đi đến trường đua ngựa, cô lại gặp Lý Tư Không. Lý Tư Không vừa chạy bộ xong đang đi tản bộ, vừa chạy tại chỗ vừa vung tay đấm vào không2khí. Anh ta vừa xoay người lại đã nhìn thấy Cung Ngũ đang vòng nửa vòng tròn qua người anh ta, muốn tránh anh ta.



Lý Tư Không chỉ vào Cung Ngũ: “Đổ keo kiệt, tôi là4mầm bệnh à? Cổ đi cái kiểu gì thế hả?!”



Cung Ngũ híp mắt lại, “Tôi thấy anh giống như đồ thần kinh, không muốn quen biết anh.” Nói xong, Cung Ngũ nhảy nhót, một mình đi về phía trường đua ngựa.



Lý Tư Không tức hộc máu, cất bước đuổi theo, “Tôi nói này, cô đang đổi cách khác để mắng tôi đúng không? Cô làm vậy mà được à?”



Cung Ngũ trả lời: “Được quá ấy chứ.”



Cung Ngũ chạy bước nhỏ suốt đường đi, muốn bỏ anh ta lại phía sau, kết quả Lý Tư Không liên tục bám theo cô đến tận trường đua ngựa. Khi cô nói chuyện với Nini, Lý Tư Không ở bên cạnh trợn tròn mắt, “Cô nói chuyện với một con súc sinh, liệu nó nghe có hiểu được không?” Cung Ngũ trả lời: “Đương nhiên là hiểu được rồi, ngựa cũng có linh tính đấy.”



Quy luật cuộc sống một tuần của Cung Ngũ gần như là từ thứ hai đến thứ sáu cô đi học bình thường, thứ bảy nhất định sẽ ra ngoài đi chơi cùng bạn bè, chủ nhật có khi sẽ đến trường đua ngựa thăm thú.




Dung Trần nghe vậy, hai mắt sáng lên, “Nghe thú vị đấy!”



Carlisle thở dài, “Tôi thì không sao cả, nhưng mà phải xem ba cô nàng kia, họ phải đồng ý đã mới được.”



Dung Trần lập tức cất cao giọng hỏi Cung Ngũ: “Này phòng đối diện!”



Một lúc sau mới nghe thấy giọng Cung Ngũ truyền ra, “Cái gì thế?” “Tuần sau chúng ta sẽ đi thám hiểm! Có một chỗ rất hay!” Dung Trần nói. Cung Ngũ trả lời: “Được thôi! Anh chuẩn bị đồ ăn thì tôi đi.”



Dung Trần lẩm bẩm một câu: “Đồ tham ăn!”



Winnie và Crovia thường không tham gia thảo luận xem sẽ đi đâu, dù sao thì lần nào cũng là hai người họ đi theo đội. Người duy nhất quan tâm đến điểm đến là Cung Ngũ, mục đích chủ yếu cô quan tâm là nghe xem phải tiêu bao nhiêu tiền, chỉ cần phải tiêu tiền thì thường cô sẽ đưa ra ý kiến phản đối.



Dung Trần vừa nói là đi thám hiểm, chắc chắn là không tiêu tiền, cô liền đồng ý ngay. Dung Trần xua tay với Carlisle, “Nhìn xem!”



Carlisle không còn lời nào để nói.