Công Tước
Chương 1086 : Hai mươi bốn tiếng (7)
Ngày đăng: 18:23 30/04/20
Vì cô đột nhiên nổ súng như vậy nên Sand suýt chút phát điên: “Cô làm cái gì thế hả?”
Cung Ngũ nhìn hắn ta một cái: “Tìm xem tên đó ở đâu, định vị cho anh Tiểu Bảo.”
Sand cảm thấy cạn lời với cô. Hắn ta đang định lên tiếng thì bỗng phát hiện trong điều kiện ánh sáng có hạn này, khi mà máy bay trực thăng không bay áp sát thì ở lùm cỏ phía xa dường như có dấu vết1có bị sinh vật nào đó chạm vào, chứ không lay động theo gió giống như các lùm cỏ khác.
Cung Ngũ nhỏ tiếng hỏi: “Sao anh không nói gì thế?”
Chẳng có gì để nói cả. Phát sóng lúc nãy của cô hình như có chút hiệu quả.”
Cung Ngũ mím môi, “Phải để anh Tiểu Bảo phát hiện ra mới được, tôi nổ một phát súng cho anh ấy...” Nói xong không đợi Sand ngăn cản, đầu cô cúi rạp xuống đất, không dám8ngẩng lên, hướng về phía lúc nãy bắn “nắng” tiếp một phát súng.
Sand lúc này thật sự phát điên: “Cô không cần mạng nữa có đúng không?” Cung Ngủ không quan tâm hắn ta, chỉ hỏi: “Tên đó có bắn tới tôi không?”
Sand nhìn cô một cái, “Cô rác xuống thế này, hắn bắn không trúng.”
Cung Ngũ vừa nghe, bắn liên tục thêm ba phát nữa. Sand tức hộc máu: “Hắn bắn không tới, nhưng sẽ phát hiện vị trí cụ thể chúng2ta đang ẩn náu...”
Cung Ngũ hoảng hốt: “Sao anh không nói sớm?”
Sand lặng lẽ nhìn cô một cái, rõ ràng hắn ta luôn nhắc nhở cô bảo cô đừng cử động, cô còn gây ra động tĩnh lớn như vậy, trách ai chứ?
Hắn ta cảm thấy tiếc cho đối phương, nhưng cũng có cảm giác hưng phần thắng lợi.
Nhưng kết quả thì sao?
Hắn ta mới là vật hi sinh.
Sau khi trải qua một khoảng thời gian dài, đối phương cố ý để lộ ra sơ hở trong ống nhắm súng bắn tỉa của hắn ta, để hắn ta nghĩ rằng bản thân đã thành công, nghĩ rằng bản thân đã chiến thắng. Nhưng không ngờ rằng, đối phương cũng dày dạn kinh nghiệm như ba hắn ta, hơn nữa còn có bản lĩnh quan sát cục diện nắm thể chủ động trên chiến trường.
Viên đạn xuyên qua đầu, bay ra khỏi sau gáy. Cơ thể to lớn của tên da đen nghiêng về phía sau, nặng nề ngã xuống đất, khẩu súng cùng hắn ta chinh chiến nhiều năm cũng đổ sang một bên.
Cái chết cuối cùng cũng đến vào ngày hôm nay.
Thần Chết đến bắt hắn ta đi rồi.
Dường như cũng chẳng có gì để hối tiếc, dù sao thì hắn ta cũng là một tay bắn tỉa, chết dưới súng của một tay bắn tỉa thiên tài là chuyện chẳng có gì phải hối tiếc. Sand mơ hồ nghe thấy động tĩnh, “Trúng rồi!” Cung Ngũ xoay đầu, “Cái gì trúng rồi?”
“Anh Tiểu Bảo của cô thẳng rồi!” Sand nói, một tay bắn tỉa không thể phát ra âm thanh lớn như vậy, đó là tiếng của một cơ thể người ngã xuống bụi cỏ. Hắn ta đã nghe ra được, Công tước Edward đã bắn trung tay bắn tỉa xếp hạng thứ nhất trong giới lính đánh thuê.
Quân đội trang bị đầy đủ súng vũ trang xung quanh vội vàng chiếm lĩnh toàn bộ khu đồng cỏ, tìm kiếm tất cả thành viên bị súng bắn trúng. Sand hai tay ôm đầu, quỳ dưới đất, những nòng súng đen ngòm xung quanh đều lần lượt chỉa vào hắn ta. Cung Ngũ mơ màng trèo dậy từ bãi cỏ, hỏi: “Kết thúc rồi à? Kết thúc rồi à? Tôi được cứu rồi sao?”