Công Tước

Chương 158 : Sức bền (1)

Ngày đăng: 18:12 30/04/20


Ba ngày sau, cuối cùng Cung Ngũ cũng mở phần mềm kia ra, bên trên vẫn còn lưu lại đoạn hội thoại lần trước. Cung Ngũ hắng giọng, viết những gì mình muốn nói ra giấy, sau đó mở từ điển tra từ, cuối cùng cũng dịch được thành hai câu đơn giản.



Cô nhìn giấy đọc một lần, sau đó chạy ra đóng cửa lại, lấy hết dũng khí nói vào micro những điều muốn nói: “Anh Tiểu Bảo, em lại xuất hiện rồi đây. Hôm trước ngại với anh quá, hôm nay em lại mặt dày nhắn tin cho anh đây. Hôm qua trường học gửi thông báo tuần sau phải đi tập quân sự, lúc khai giảng trời quá nóng, trường học sợ học sinh cảm nắng nên mới dời đợt tập quân sự sang tháng mười.”



Nói xong, cô nhấn nút gửi đi.



Sau khi gửi đi, cô vô cùng thấp thỏm chờ đợi câu trả lời của Công Tước đại nhân.



Cô tưởng rằng phải đợi rất lâu, kết quả Công Tước đại nhân trả lời rất nhanh: “Tiểu Ngũ không sao là tốt rồi, vạn sự khởi đầu nan, tôi tin em đã mở đầu được thì sau này sẽ càng ngày càng tốt hơn. Tập quân sự là mở đầu rất tốt khi nhập học, hi vọng Tiểu Ngũ sẽ là người xuất sắc nhất. Ngoài ra, em dùng từ cảm nắng sai rồi, thử nghĩ lại xem.”



Cung Ngũ nhìn câu trả lời rồi nằm bò ra bàn cười, cô thấy đắc ý quá, tuy còn có một lỗi sai nhưng không ảnh hưởng đến tâm trạng đắc ý của cô.



Cung Ngũ hài lòng đáp lại: “Ok, cảm ơn anh Tiểu Bảo, hình như em đã nhìn thấy ánh sáng của tương lai rồi, haha.”



Cô hoàn toàn trả lời dựa theo tờ giấy đã chuẩn bị sẵn, may mà còn có thể đọc chuẩn được ngữ điệu.



Hỏi đáp mấy câu, cuối cùng cô cũng hỏi đến vấn đề mình muốn hỏi: “Anh Tiểu Bảo, gần đây có đầu tư gì không?”



Công Tước đại nhân trả lời: “Có, đang nhắm vào ổn định lâu dài cho nên lợi ích thu về sẽ không cao lắm, nhưng chắc chắn là sẽ không lỗ, bởi vì số vốn ban đầu cao, thu nhập đương nhiên sẽ không ít, có lẽ sẽ khiến em hài lòng.”



Cung Ngũ: “Tốt quá rồi anh Tiểu Bảo. Vừa rồi anh nói có nhiều từ mới quá, lát nữa em sẽ tra lại cẩn thận mới được. Em phải đi học từ mới đây, em sẽ tìm anh nói chuyện sau nhé.”



Công Tước đại nhân: “Ừ, chúc Tiểu Ngũ mọi việc thuận lợi.”



Cung Ngũ: “Cảm ơn anh Tiểu Bảo, bye bye.”



Hai chữ bye bye nói vô cùng dứt khoát, Cung Ngũ phát hiện một khi mình đã bắt đầu thì sẽ không sợ sai nữa, huống hồ còn có Công Tước đại nhân hoàn toàn không hề có ý chê cười cô mà đang giúp cô sửa sai nữa mà.



Cô ném điện thoại lên trên bàn, vươn vai nằm ườn ra, gọi: “Đại Bảo!”



Đang lúc tan học, hành lang có rất nhiều sinh viên đi lại, Cung Ngũ còn chưa nhìn thấy Yến Đại Bảo đâu đã nghe thấy tiếng cô ấy nói chuyện ở ký túc xá phòng 305.
Rồi cô ta vội vàng cầm túi giúp cô đựng chúng lại, “Tớ còn tặng thêm cậu một cái túi xinh xắn nữa.”



Yến Đại Bảo lập tức cảm thấy mình được hời rồi, “Tớ thích cái túi này.”



“Yến Đại Bảo, có phải là cậu mua hơi bị nhiều rồi không?”



“Tớ thấy cái nào cũng tốt, cái nào tớ cũng muốn dùng.”



Tần Tiểu Ngư lườm Cung Ngũ: “Cậu không mua thì đừng có nói linh tinh, thế này chứng tỏ là Yến Đại Bảo có con mắt tinh tường.”



Cung Ngũ hỏi: “Thế tất cả hết bao nhiêu tiền?”



Tần Tiểu Ngư lấy điện thoại ra tính, cộng trừ một hồi rồi nói: “Yến Đại Bảo, tổng cộng là ba trăm bảy mươi đồng, tớ giảm giá 15% cho cậu là còn ba trăm mười bốn đồng rưỡi, nể tình bạn cùng lớp, lại cho cậu thêm một cái giá hữu nghị nữa, xóa bớt số lẻ đi, cậu đưa tớ ba trăm đồng là được rồi.”



Yến Đại Bảo kinh ngạc: “Rẻ thật đấy! Đồ mami tớ thoa lên mặt đều siêu đắt, ba trăm không mua được cái gì hết.”



Cung Ngũ lườm: “Đắt quá! Tần Tiểu Ngư, cậu nói cậu kiếm được của Yến Đại Bảo bao nhiêu tiền hả? Hôm trước tớ còn nghe nói cậu giới thiệu hàng với Lam Anh, giảm giá 30%, sao đến Yến Đại Bảo lại thành giảm giá có 15% hả? Thế mà cậu còn dám nói là giá hữu nghị!”



Yến Đại Bảo nghe vậy liền trừng mắt nhìn, “Quá đắt!”



“Hả? Tớ… tớ nhớ nhầm rồi, Yến Đại Bảo cậu đừng nóng, tớ cũng giảm giá 30% cho cậu.” Rồi cô ta lại vội vàng ấn tính tiền, nói: “Tổng cộng là hai trăm năm mươi chín đồng.”



Lần này cô ta cũng không nói trừ bớt số lẻ đi nữa.



Cung Ngũ hừ một tiếng: “Gian thương!”



Tần Tiểu Ngư: “…”



Yến Đại Bảo nhìn Cung Ngũ hai mắt lấp lánh: “Cung Ngũ cậu lợi hại quá!”