Công Tước

Chương 159 : Sức bền (2)

Ngày đăng: 18:12 30/04/20


Ôm một đống mĩ phẩm về kí túc xá, Tần Tiểu Ngư đi cùng họ, thấy ký túc xá của họ ngăn nắp chỉnh tề liền không nén nổi kinh ngạc: “Yến Đại Bảo, phòng của các cậu đẹp quá. Sạch sẽ thế!”



Yến Đại Bảo gật đầu: “Lam Anh quét dọn vệ sinh rất sạch sẽ, bọn tớ đều thích cô ấy.”



Vừa dứt lời đã thấy Lam Anh về đến phòng, cô ấy nhìn Yến Đại Bảo, vẻ mặt có chút bất đắc dĩ nhưng không nói gì.



Tần Tiểu Ngư lại giới thiệu sản phẩm cho Lam Anh, kết quả Lam Anh thẳng thừng đáp: “Tớ không dùng cái này.”



Cô nhìn cái túi trong tay Yến Đại Bảo, hỏi: “Yến Đại Bảo, cậu mua rồi à?”



Yến Đại Bảo ngẩng đầu lên, “Ừ, tớ mua rồi.” Cô cười ngọt ngào, “Rẻ lắm đấy.”



Đáy mắt Lam Anh khẽ giật, không nói gì nữa.



Yến Đại Bảo hỏi Lam Anh, “Lam Anh, cậu có muốn mua không?”



Lam Anh lắc đầu: “Không mua.”



Tần Tiểu Ngư đã kiếm được tiền từ Yến Đại Bảo, Lam Anh không mua cô ta vẫn rất vui vẻ cầm tiền đi.



Yến Đại Bảo đang bóc vỏ hộp, Lam Anh đứng bên cạnh nhìn, “Cậu đừng dùng vội, cũng không biết có dùng được hay không, để tớ nhờ chị tớ giúp kiểm tra xem trong đó có thành phần gây kích ứng da hay không, cứ tùy tiện dùng mĩ phẩm coi chừng bị hỏng da mặt luôn đấy.”



Yến Đại Bảo sợ hãi ngẩng đầu lên: “Cậu lừa gạt tớ!”



Lam Anh nói: “Không gạt cậu đâu, sau này cậu đừng có mua đồ linh tinh nữa.”


Cung Cửu Dương nói: “Mười triệu.”



Bộ Sinh cười: “Được. Nhưng mười triệu này của cậu Cung tôi sẽ đầu tư dưới danh nghĩa của Tiểu Ngũ.”



Cung Cửu Dương híp mắt, có chút bất ngờ: “Không ngờ tổng giám đốc Bộ lại là một kẻ si tình, nếu sớm biết thế này thì sao lúc trước lại phải làm thế chứ?”



Bộ Sinh trả lời: “Tiểu Ngũ là một cô gái tốt, đáng tiếc tôi không có cái phúc đó. Tôi rất thích cô ấy, nhưng lại lớn hơn cô ấy nhiều như vậy, sau này cứ coi như nuôi một cô con gái, cũng mong cậu Cung đây chú ý chiếu cố đến cô ấy nhiều hơn. Cô ấy còn ít tuổi, có nhiều chuyện chưa để ý đến được, nếu như lúc cần thiết cậu Cung có thể nhắc nhở cô ấy được vài câu thì cũng coi như đã giúp tôi một chuyện lớn rồi.”



Bộ Sinh nói vậy tức là đã kéo mình ngang với bậc của Cung Cửu Dương, coi Cung Ngũ là con gái nuôi, vậy còn Cung Ngôn Thanh thì sao đây?



Ý tứ trong đó Cung Cửu Dương đã hiểu rõ, Cung Ngôn Thanh chẳng qua chỉ là một công cụ cụ Bộ Sinh dùng để chặn lại những người muốn anh ta nhanh chóng sinh hạ người thừa kế mà thôi, chắc hẳn trong lòng Bộ Sinh còn có tính toán khác, hoàn toàn không hề có ý định kết hôn với Cung Ngôn Thanh.



Nghĩ vậy, Cung Cửu Dương lại thấy có chút đồng cảm với cháu gái mình, có thể thấy rằng Cung Ngôn Thanh có tình cảm sâu đậm với Bộ Sinh, nhưng đáng tiếc tình cảm không được đáp lại.



“Chuyện đó không vấn đề gì, tôi ở nhà họ Cung cũng có chút tiếng nói, sau này nếu Tiểu Ngũ có chuyện gì thì chắc chắn tôi sẽ ra tay giúp đỡ, huống hồ tôi cũng rất thích cô cháu gái đó của tôi.”



Đối với Cung Cửu Dương, Cung Ngũ ở nhà họ Cung có tốt hay không cũng chỉ là chuyện một câu nói, nếu như hắn lên tiếng bảo vệ thì còn ai dám khi dễ ức hiếp Cung Ngũ nữa chứ?



“Có câu nói này của cậu Cung thì tôi yên tâm rồi. Lần này Cung Truyền Thế cứ liên tục cho người hẹn gặp mặt tôi, nghĩ ra thì có lẽ cũng bị dồn ép quá, sắp tới tôi sẽ gặp mặt ông ta, để cậu Cung không hiểu lầm tôi có lời với cậu trước.”



“Tổng giám đốc Bộ quả nhiên là người thẳng thắn, trong lòng tôi đã có tính toán rồi.”



Bộ Sinh cười: “Có chuyện gì thì liên lạc sau, tôi tắt máy đây.”



Tắt điện thoại xong, anh ta suy nghĩ một lát, lấy điện thoại gọi số nội bộ: “Hai ngày nay người nhà họ Cung có gọi điện thoại đến không? Nếu như còn gọi điện nữa thì sắp xếp gặp mặt.”