Công Tước
Chương 298 : Cái giá sau cùng.3
Ngày đăng: 18:14 30/04/20
Mười lăm phút sau, xe của Công Tước đại nhân dừng lại trước cửa. Anh bước từ trên xe xuống, thấy Triển Tiểu Liên đang mỉm cười, nụ cười... rất ấm áp.
Công Tước đại nhân: “...”
“Haiza, người làm mami như mẹ cũng thật là thất trách, con trai mẹ tối qua về đến Thanh Thành nhưng mẹ lại không biết.” Triển Tiểu thở dài.
Yến Đại Bảo chạy đến bên cạnh Triển Tiểu Liên, cũng học theo dáng vẻ của mẹ, nói: “Haiza, em gái như em cũng thật là thất trách, anh trai em tối qua trở về Thanh Thành, nhưng em lại không biết.”
Công Tước đại nhân: “...”
Yến Hồi nhảy nhót bên cạnh Yến Đại Bảo: “Yến Đại Bảo, nó trở về thì liên quan gì đến con? Con nói như vậy là có ý gì?”
Yến Đại Bảo đẩy Yến Hồi vào trong phòng, đóng cửa lại.
Tim của ngài Yến lập tức vỡ vụn: “Yến Đại Bảo”
Công Tước đại nhân cúi đầu mỉm cười, sau đó đi vòng qua phía Triển Tiểu Liên, ôm lấy bà: “Xin lỗi mami, con có chút chuyện gấp nên không thể về gặp mẹ ngay.”
Triển Tiểu Liên cười: “Chuyện gấp? Có một số chuyện thật sự rất gấp, mami không trách con.” Bà liếc nhìn anh nói: “Nếu mang thai rồi thì cứ nói với mẹ, mẹ cũng phải đến nhà con gái người ta xin cưới, bước này không thể thiếu. Người Thanh Thành rất quan tâm đến phương diện này.”
Yến Đại Bảo đứng bên cạnh trừng to mắt vểnh thẳng tai, sau đó hỏi: “Mami, mẹ nói ai thế? Có phải là Tiểu Ngũ không?” Sắc mặt cô kinh ngạc giơ tay che đôi môi đỏ lại: “Lẽ nào... anh, anh ngủ với Tiểu Ngũ rồi?”
Khóe mắt Công Tước đại nhân khẽ giật, “Đại Bảo, đừng nói lung tung.”
Triển Tiểu Liên liếc anh rồi vỗ đầu Yến Đại Bảo: “Được rồi, con gái tốt thì ai lại nhiều chuyện. Mau đi đọc sách đi, anh con là người rất chính trực, hơn nữa, cũng không ai nói cô gái đó là Tiểu Ngũ mà, thỏ còn không ăn cỏ bên hang, huống chi là anh con?”
Yến Đại Bảo thất vọng: “Anh, thì ra anh thích người khác sao? Tiểu Ngũ thích anh như vậy, ngày nào cũng ôm ảnh bàn tay của anh mà ngắm...”
Triển Tiểu Liên: “Haha.”
Công Tước đại nhân vẫn trầm ngâm, lông mày đều bất giác chau lại.
Triển Tiểu Liên đột nhiên cảm thấy cả người thoải mái. Như vậy à, như vậy thì thật là tốt, bà giơ tay lên gảy móng tay, nói: “Haiza, phải làm sao đây? Con trai mẹ hơn hai mươi mấy năm mới có tình yêu mà lại phải âm thầm lén lút, khi nào thì mới được công khai đây. Hơn nữa con gái người ta hiện giờ tuổi còn nhỏ, tâm tính chưa bình ổn, không biết được ngày nào đó sẽ bị thu hút bởi thế giới bên ngoài, xoay đầu thì đã chạy theo người đàn ông biết nói lời ngon tiếng ngọt rồi. Con trai, con không biết đâu, ở tuổi này con trai giỏi ăn nói rất được các cô gái yêu thích, nhưng những người nói mãi chẳng ra được câu nào thì thảm nhất, con như vậy thì sao dỗ ngọt được con gái nhà người ta?”
Công Tước đại nhân: “...”
Triển Tiểu Liên đứng dậy rồi ngồi xuống bắt tréo chân đối diện Công Tước đại nhân. Bà cầm chiếc giũa trên bàn trà lên, giũa móng tay từng chút từng chút một, giũa đến khi móng tay mượt mà bóng loáng và đáng yêu, bà thổi thổi, đưa ra trước mặt xem.
Công Tước đại nhân: “...”
“Con trai, con nói con như vậy mami nên vui hay là không vui?”
Công Tước đại nhân: “...”
Yến Hồi không biết xông ra từ lúc nào, đầu vắt ngang trên lưng ghế sofa, nhìn Công Tước đại nhân, cười trên đau khổ của người khác: “Bất hiếu, đừng để ý tới nó! Vợ à, đừng quan tâm đứa bất hiếu này, vẫn là Yến Đại Bảo của ông đây hiếu thuận nhất...”
Triển Tiểu Liên nghiến răng: “Ông đừng ở đây gây chướng mắt được không?”
Yến Hồi giận dữ, trước ánh nhìn chằm chằm của Triển Tiểu Liên, ông ta mặt u ám rút đầu trở lại, “Hừ, ông đi tìm Yến Đại Bảo của ông đây!”
Triển Tiểu Liên lại nhìn qua Công Tước đại nhân: “Con trai, con nói xem, con là quý tộc hoàng gia đàng hoàng, sao phải lén lút yêu một cô bé như vậy? Mami cảm thấy rất đau lòng…”
Công Tước đại nhân vẫn không nói gì.
Triển Tiểu Liên giống như vừa được mát xa, vô cùng thoải mái. Có bản lĩnh thì cứ ngang đến cùng đi, thằng nhóc chết tiệt, hừ!