Công Tước
Chương 411 : Trường học quý tộc hoàng gia.4
Ngày đăng: 18:15 30/04/20
Mẹ của Bộ Sinh lập tức kêu lên: “Cô ta dám? Đó là con cháu của nhà họ Bộ! Cô ta có quyền gì mà không cần đứa trẻ! Đứa trẻ nhất định phải sinh ra! Con nuông chiều cô ta quá rồi, chuyện này không thể thỏa hiệp…”
Nhà họ Bộ không thiếu con cháu nối dõi nhưng Bộ Sinh lại thiếu con. Ba mẹ Bộ Sinh luôn trông mong anh ta nhanh chóng có con, chỉ có con của Bộ Sinh mới thân thuộc với bọn họ nhất, mới đáng để đào tạo nhất.
“Chuyện cô ấy lo lắng chính chuyện đó. Cô ấy vốn vì không tranh được con trai với chồng trước nên mới tự mình dẫn con gái ra ngoài sống riêng, hiện giờ cô ấy mang thai, sợ lại giẫm vào vết xe đổ nên không chịu sinh đứa bé ra.”
Mẹ Bộ Sinh tức giận đứng dậy, “Người phụ nữ đó thật nhẫn tâm, cốt nhục trong bụng mình cũng nỡ bỏ đi! Không được, mẹ phải tìm cô ta nói chuyện. Bộ Sinh, cô ta bây giờ đang ở đâu? Cô ta không thể không muốn sinh thì sẽ không chịu sinh được.”
Bộ Sinh lắc đầu: “Tạm thời không nói cái này…”
“Sao lại không nói? Chuyện đó không quan trọng bằng chuyện khác hay sao?” Mẹ của Bộ Sinh sốt ruột suýt chút nhảy lên, “Người phụ nữ không biết tốt xấu, con để ý cô ta là phúc phần của cô ta, vậy mà còn kén cá chọn canh, mẹ còn chưa nói cô ta lớn tuổi, cô có tư cách gì mà chê con?”
“Mẹ!”
“Lẽ nào không đúng sao? Cô ta là người phụ nữ từng ly hôn lại có con riêng. Con trai mẹ có gì không bằng người ta? Cô ta còn khôn biết ngại mà kén chọn!”
Bộ Sinh thở dài: “Cô ấy chỉ nói thay vì ở bên con, chi bằng tìm một người tuổi tác không chênh lệch quá nhiều, tốt nhất cũng là người đã ly hôn có con riêng, như vậy sẽ tránh được chuyện hai bên tranh giành con.”
“Cũng rất hiểu chuyện nhỉ? Xem như cô ta cũng hiểu rõ bản thân mình. Con của cô ta nhất định phải sinh ra, tâm tư của Cung Ngôn Thanh không đơn thuần, hại người hại mình, còn hại luôn cả đứa con trong bụng, không thể trách được người khác. Người phụ nữ này xem như cũng thông minh, con sinh ra cũng sẽ không ngốc nghếch…”
Đám người vây quanh vẫn chưa giải tán, Bộ Sinh cứ muốn một người phụ nữ lớn tuổi, còn mẹ của Bộ Sinh chỉ muốn đứa con trong bụng người phụ nữ đó, nếu như vậy thì tạm thời người khác sẽ không có cơ hội, còn về sau này có thể từ từ tính kế, dù sao người phụ nữ đó muốn gả vào nhà họ Bộ cũng không dễ dàng gì.
Nhưng con người Bộ Sinh quá cẩn thận, từng câu trả lời đều tuân thủ nghiêm ngặt theo chiến lược định sẵn, chẳng tìm ra được chút sơ hở. Tất cả các câu trả lời của anh ta đều không xúc phạm đến bất kì ai, nhưng từ đầu đến cuối chỉ vây quanh một trọng tâm, anh ta hi vọng có thể lấy cô Nhạc làm vợ, còn về những chuyện khác anh ta chẳng chút quan tâm.
Một tiếng đồng hồ họp báo kết thúc, Bộ Sinh nhanh chóng rời khỏi tòa nhà Bộ Thị, nhanh chóng biết mất không để lại dấu tích nào.
Bộ Sinh trở về biệt thự, Cung Ngũ đang nói chuyện cùng Nhạc Mỹ Giảo, trước mặt còn để vài tấm ảnh, hai người đang nhớ lại khoảng thời gian nào đó lúc Cung Ngũ còn nhỏ.
Bộ Sinh gõ cửa, mỉm cười: “Xin chào hai quý cô xinh đẹp!”
Hai mẹ con ngẩng đầu nhìn anh ta, Nhạc Mỹ Giảo chán ghét vẫy tay: “Chúng tôi đang bận, cậu đừng làm phiền.”
Bộ Sinh thở dài: “Ăn trưa chưa? Anh cho người đi làm.”
Cung Ngũ hét lên, “Thịt! Bò bít tết, sườn!”
Nhạc Mỹ Giảo trừng mắt nhìn cô, “Con có thể ăn bao nhiêu? Chỉ được chọn một.”
Cung Ngũ phồng má không nói gì, Bộ Sinh mỉm cười, “Ừ, để tôi cho người chuẩn bị.”