Công Tước

Chương 417 : Mệt không chịu nổi.1

Ngày đăng: 18:15 30/04/20


Cung Ngũ cảm thấy tính tình của Công Tước đại nhân so với những gì anh biểu hiện cho mọi người thấy kém xa rất nhiều. Rõ ràng lúc gặp sẽ cảm thấy anh là người rất dễ chịu, nhưng lần nào cũng là Công Tước đại nhân giận dỗi, cách vài ba hôm lại tỏ thái độ cho cô xem.



[Anh Tiểu Bảo, anh đừng giận nữa, em không cố ý mà. Được rồi, thật ra bên phía em vừa xảy ra chút chuyện, không phải nói em nhưng vẫn có liên quan đến em. Chuyện của Bộ Sinh và mẹ em bị mọi người biết rồi, khắp nơi đều đang đưa tin, hôm nay là ngày thứ hai, đang rất ồn ào. Không muốn nói với anh Tiểu Bảo là vì em cảm thấy không cần thiết, dù sao cũng không phải chuyện vinh quang gì nhưng em lại bị liên lụy vào.]



Sau khi gửi đi, Cung Ngũ điều chỉnh âm thanh của điện thoại nhỏ xuống rồi nhét vào dưới gối, đeo tai nghe, nghiêm túc đọc sách. Hừ, hôm nay tâm trạng người ta vẫn không được tốt, còn giận dỗi với người ta, người ta cũng không vui rồi.



Còn về Công Tước đại nhân có trả lời lại hay không, Cung Ngũ cũng không xem điện thoại nên không biết.



Đến lúc tắm rửa xong chuẩn bị đi ngủ, cô mới phát hiện Công Tước đại nhân có nhắn lại.



Tin nhắn thứ nhất: [Được, anh không tức giận, nhưng anh hi vọng Tiểu Ngũ có chuyện gì có thể nói với anh, để anh cảm thấy sự tồn tại của anh là cần thiết.]



Tin nhắn thứ hai: [Tiểu Ngũ đang ôn tập à?]




Đối với khí thế của Bộ Sinh, hội đồng quản trị hiển nhiên cảm thấy không khống chế nổi, vì mỗi bản báo cáo của bộ phận tài vụ Bộ Thị cũng đủ để chặn miệng họ lại. Huống hồ thành viên hội đồng quản trị cũng không ngừng thay đổi, có người rút vốn, có người không tiếc đầu tư một số tiền lớn trở thành cổ đông mới, quay đi quay lại sau một vòng tuần hoàn, hơn một nửa thành viên cũ của hội đồng quản trị đều trở thành người của Bộ Sinh, chỉ còn lại mấy lão già vẫn ra sức chống đỡ. Nhưng sau vụ bê bối này, họ càng nhận rõ sự chênh lệch giữa hai bên, cũng đang suy xét xem có nên về nhà ngồi đợi đếm tiền không tham gia thế sự hưởng hạnh phúc tuổi già không.



Ba của Bộ Sinh vẫn luôn muốn kìm hãm anh ta, cùng với việc quyền lực của con trai càng ngày càng lớn, những chuyện ông ta tham dự cũng càng ngày càng ít. Đến cuối cùng, lúc tâm phúc của ông ta đến nói định rời khỏi Bộ Thị, ông ta mới biết thật ra Bộ Sinh sớm đã không còn bị ông ta khống chế, chỉ là Bộ Sinh còn nể ông ta là ba của anh ta nên vẫn luôn nhường nhịn mà thôi.



Nhà họ Bộ dưới sự dẫn dắt của Bộ Sinh, rõ ràng càng ngày càng phát triển, còn nhà họ Cung với lịch sử hàng trăm năm lại không ngừng tụt dốc. Đối với tình trạng của chi thứ tư, bây giờ Cung Học Cần đang đợi họ không chống đỡ nổi nữa tự mình đến nói, dù sao đi nữa đó cũng là con trai thứ tư của ông ta, đã từng tuổi này rồi, nên cho chút thể diện thì vẫn phải cho.



Cung Ngôn Bồng hai ngày gần đây đang bị nóng trong người, nổi đầy nhiệt miệng, một là do nôn nóng, hai là do tức giận, nôn nóng vì dự án của họ đã bị ngưng hai phần ba rồi, tức giận là vì tốn nhiều tâm tư như vậy, không những không hạ được Bộ Sinh, ngược lại Bộ Thị còn ngày càng lớn mạnh.



Cung Ngôn Bồng và Cung Ngôn Giang đi tìm Cung Truyền Thế vừa được đón về nhà, khóc lóc kể lể lại tình trạng mới nhất. Cung Truyền Thế vừa mới có thể miễn cưỡng mở miệng nói chuyện, nghe xong dù nôn nóng đến mấy cũng chỉ có thể lắp bắp từng chữ từng chữ một: “Bộ... Bộ... Sinh... Tiểu... Tiểu... Ngũ...”