Công Tước
Chương 418 : Mệt không chịu nổi.2
Ngày đăng: 18:15 30/04/20
Cung Ngôn Bồng và Cung Ngôn Giang đưa mắt nhìn nhau, sốt ruột nói: “Ba, ba quên rồi sao? Bộ Sinh và Tiểu Ngũ sớm đã không thành rồi, Tiểu Ngũ bị vụ tai tiếng lần này bị liên lụy, cũng đã mấy ngày rồi không về nhà, chắc đã đến chỗ mẹ nó rồi, bọn con cũng không quan tâm... nó cũng chẳng giúp được gì...”
Cung Truyền Thế tức giận dùng cánh tay còn lại có thể cử động của mình ra sức đập xuống giường: “Tiểu... Tiểu... Ngũ...”
Ông ta có rất nhiều chuyện muốn nói nhưng lại không thốt ra được, chỉ có thể khó khăn lắp bắp từng chữ một, giống như một chai xì dầu từng giọt từng giọt nhỏ xuống làm người nhìn cũng cảm thấy nôn nóng.
Cung Ngôn Bồng và Cung Ngôn Giang chỉ có thể thở dài: “Ba, lúc này ba đừng nhắc đến Tiểu Ngũ nữa, đã mấy ngày rồi không lộ mặt, ai còn tâm trí để ý đến nó chứ! Ngôn Đình còn ở Thiết Yến, chỉ trở về thăm ba một chút liền đi ngay. Ngôn Thanh càng không cần nhắc đến, vì chuyện của Bộ Sinh, con bé cứ như người đã chết vậy. Bác sĩ kiểm tra, nói đứa bé trong bụng con bé... không bình thường, sinh ra cũng chỉ gây thêm tội nên chỉ có thể phá bỏ. Bọn con vốn còn hi vọng có thể đòi Bộ Sinh một chút tiền, kết quả Bộ Sinh cũng tàn nhẫn lắm, chẳng thèm lộ mặt, chỉ cho luật sư đến bàn với Ngôn Thanh...”
Cung Truyền Thế nghe Cung Ngôn Bồng nói muốn dùng đứa bé trong bụng Cung Ngôn Thanh tống tiền Bộ Sinh, liền tức giận trừng mắt, ra sức đấm xuống giường. Một lũ ngu xuẩn, Bộ Sinh vốn đang rất tức giận, nếu gia đình họ không làm gì nữa, cho dù Bộ Sinh không giúp nhà họ Cung thì cũng chỉ yên lặng quan sát. Nhưng họ làm thế, chẳng khác gì triệt để phá vỡ quan hệ với Bộ Sinh, sao Bộ Sinh còn có thể nghĩ đến giao tình, giao dịch gì nữa chứ?
Cung Truyền Thế đấm xuống giường cả nửa ngày, những lời muốn nói một câu cũng không nói ra được, cuối cùng chỉ có thể trừng mắt thở dốc, nước mắt từ khóe mắt chảy xuống. Tiêu rồi, tiêu hết rồi, tất cả đều bị mấy đứa con ngu xuẩn này phá hỏng hết rồi, sai một li đi một dặm, đúng là cả đời ngu xuẩn mà!
Chẳng trách mỗi lần Cung Học Cần đến đều không nhắc đến chuyện làm ăn của chi thứ tư, chỉ bảo ông ta yên tâm giữ gìn sức khỏe, hóa ra là như vậy, hóa ra họ đều biết chi thứ tư không còn cách nào vực dậy, không còn ai có thể cứu vãn nữa.
Lồng ngực của Cung Truyền Thế phập phồng mãi một lúc, từ từ khiến bản thân bình tĩnh lại. Ông ta từ bỏ ý định nói chuyện, chỉ nhắm mắt, chầm chậm lắc đầu. Thôi vậy, ông ta cũng đã thành ra như vậy rồi, bọn chúng muốn lăn lộn thế nào thì mặc kệ bọn chúng đi.
Cung Ngôn Bồng và Cung Ngôn Giang không nhận được sự giúp đỡ của ba mình, chỉ có thể ủ rũ rời khỏi. Hai người đăm chiêu ủ dột sang phòng của Cung Ngôn Bồng ngồi.
Hai anh em cùng ngồi xuống, Cung Ngôn Bồng đột nhiên như nhớ ra gì đó liền nói: “Ngôn Giang, có một chuyện anh cảm thấy có thể thương lượng với em một chút.”
Nét mặt Nhạc Mỹ Giảo tươi cười dịu dàng, “Cậu nói đi, không sao, tôi không ngờ lại nhanh như vậy, cậu Phí quả là người tích cực.”
Bộ Sinh cười lạnh, người tích cực? Đúng là câu chuyện buồn cười nhất Thanh Thành!
“Cậu Phí cậu nói đi, không sao, cậu có thể giúp đỡ tôi đã rất vui rồi... Sao?” giọng điệu của Nhạc Mỹ Giảo lập tức cất cao: “Nói vậy là…”
Công Tước đại nhân lên tiếng: “Xét về điều kiện nhập học, thân phận của Tiểu Ngũ đã đủ rồi, nhưng còn cần thêm một tờ giấy chứng minh.”
“Giấy chứng minh gì vậy? Có dễ làm không?”
Công Tước đại nhân mỉm cười, nói: “Nếu cô Nhạc xác định muốn cho Tiểu Ngũ nhập học, giấy chứng minh này tôi có thể làm, nhưng một khi làm, đồng nghĩa chiếm dụng suất học bổng này, người khác sẽ không có cơ hội nữa. Nói thế nào nhỉ, có thể xem là tôi đã mở cửa sau đầu tiên cho cô Nhạc và Tiểu Ngũ, thế nên cô Nhạc nhất định phải cùng Tiểu Ngũ suy xét cẩn thận, chỉ khi xác định cho Tiểu Ngũ sang đây, tôi mới có thể làm giấy chứng minh này.”
Nhạc Mỹ Giảo chặc lưỡi, “Nếu giấy chứng minh này quan trọng như vậy thì tôi thật sự phải suy xét lại, cùng Tiểu Ngũ thương lượng thêm. Cậu Phí, cậu có thể đợi thêm một thời gian không?”
Công Tước đại nhân vẫn mỉm cười: “Đương nhiên, tôi thì không sao, dù gì cũng là người quen, vẫn tốt hơn đem cơ hội tốt này nhường cho người khác.” Ngừng lại một chút, anh lại nói: “Dù sao cũng là nhập học miễn phí, giáo viên cũng có thể xem là đứng đầu trên thế giới, vậy nên… đúng là cơ hội hiếm có.”