Công Tước

Chương 436 : Làm bộ (5)

Ngày đăng: 18:15 30/04/20


Một tuần đã trôi qua, chuyện của Bộ Sinh cuối cùng cũng bị những tin tức giật gân khác của Thanh Thành nhấn chìm, hơn nữa những bài báo lưu truyền trên mạng trước đây cũng lặng lẽ bị xóa sạch. Cho dù thỉnh thoảng có người muốn lật lại hâm nóng tin tức nhưng lại phát hiện trên mạng giờ đã không thể tìm thấy bất kỳ bài viết liên quan nào nữa. Nhạc Mỹ Giảo sau khi mang thai ba tháng, cuối cùng cũng có lại không gian hoạt động tự do. Bộ Sinh đã đi làm lại, Cung Ngũ cũng bắt đầu dọn dẹp sách vở, chuẩn bị cho kỳ thi vào ngày hôm sau. Nhạc Mỹ Giảo nằm trên sofa đắp mặt nạ, Bộ Sinh không cho bà ta đắp nhưng sao Nhạc Mỹ Giảo có thể chịu được chứ, một ngày cũng không thể thiếu, cho dù đang mang thai cũng phải xinh đẹp hơn các thai phụ khác. Đối với loại người trước nay chưa từng đối xử tệ với bản thân như Nhạc Mỹ Giảo, duy trì sắc đẹp của mình mọi lúc mọi nơi cũng là một loại bản năng. Mỹ phẩm bây giờ có hàng trăm hàng nghìn chủng loại, Nhạc Mỹ Giảo lo lắng có những thành phần thai phụ không thể sử dụng nên phải khó khăn lắm mới tìm ra một loại sản phẩm dưỡng da thích hợp, chuyên dùng riêng cho khuôn mặt này của mình. Mỗi lần Bộ Sinh trở về nhìn thấy đều sẽ tức giận, anh ta chỉ biết phụ nữ mang thai không thể sử dụng những thứ mỹ phẩm linh tinh này, nhưng tính khí anh ta lớn, tính khí của Nhạc Mỹ Giảo càng lớn hơn, tối qua còn bị Nhạc Mỹ Giảo chỉ vào mũi mắng một trận, “Cậu cảm thấy không tốt, vậy cậu đi làm cho tôi một loại thai phụ có thể dùng đi, bằng không thì đừng cằn nhằn nữa!”



Đắp mặt nạ được một lúc, chuông cửa bỗng vang lên, Nhạc Mỹ Giảo lẩm bẩm: “Về sớm vậy?”



Có người ra mở cửa, nhìn thấy một người phụ nữ trung niên đang đứng bên ngoài, mái tóc uốn xoăn màu nâu, mặc một chiếc áo khoác da báo màu trắng đen, chân đi một đôi giày cao gót, móng tay sơn đỏ chót, gương mặt trang điểm đậm, miệng tô son đỏ như vừa ăn thịt sống xong chưa chùi, trong tay còn xách một chiếc túi hàng hiệu với logo rõ ràng. Sau khi cửa mở ra, người phụ nữ đó trực tiếp bước thẳng vào trong, vừa đi còn vừa ngó đông ngó tây đánh giá một lượt, “Bộ Sinh đúng là hào phóng, chỗ này chắc đã phải tốn không ít tiền nhỉ?”



“Xin hỏi, bà là...?”



Cô giúp việc đi theo phía sau, nhỏ giọng nhỏ. Bà ta dừng lại, quay đầu lại nhìn cô giúp việc, mí mắt hơi xếch lên, dáng vẻ khinh thường bật cười một tiếng: “Tôi? Bộ Sinh là con trai tôi, cô nói xem tôi là ai?”



“Xin lỗi bà chủ, mời bà vào!”



Vừa nghe đó là mẹ của Bộ Sinh, cô giúp việc đương nhiên cũng phải cẩn thận ứng phó. Nhạc Mỹ Giảo ở trong nhà vẫn chưa biết động tĩnh bên ngoài, chỉ đưa tay ấn xung quanh miếng mặt nạ trên mặt, nhắm mắt không buồn động đậy. Nghe thấy bên ngoài có chút ồn ào, Nhạc Mỹ Giảo mở mắt ra, không phải Bộ Sinh? “Căn nhà này là của con trai tôi, tôi vào trong xem thử thì đã sao?”



Người chưa đến, giọng nói đã truyền đến trước, Nhạc Mỹ Giảo ngồi bật dậy, đưa tay tháo mặt nạ trên mặt xuống, để lộ gương mặt với làn da vừa mới đắp mặt nạ xong trắng nõn ngập nước. Đàm Tinh đi vào trong, tầm mắt vừa lướt qua đã dừng lại trên người Nhạc Mỹ Giảo, đánh giá cách ăn mặc của bà. Vì đang ở nhà nên Nhạc Mỹ Giảo ăn mặc cũng khá tùy ý, Đàm Tinh bước đến trước mặt Nhạc Mỹ Giảo, “Cô chính là người phụ nữ dụ dỗ con trai tôi?”



Nhạc Mỹ Giảo bật cười giễu cợt, trước giờ đều là bà chế giễu người khác, không ngờ lại có người nói những lời này với bà, bà nhíu mày, hỏi lại: “Còn bà chính là người phụ nữ ngay cả chồng mình cũng không dụ dỗ được, chỉ có thể ra ngoài quyến rũ mấy ông ngay cả vợ cũng không lấy được?”




Nhạc Mỹ Giảo nghiến răng, vùng vẫy muốn rút tay mình lại, kết quả lại bị Bộ Sinh siết chặt hơn khiến bà không thu tay lại được. Bộ Sinh ngẩng đầu nói với cô giúp việc đang đứng ngây ra trong phòng khách: “Các người đi làm việc của mình đi, chuẩn bị cơm tối!”



Mấy người họ vội vã chạy đi, chỉ còn lại Nhạc Mỹ Giảo vừa mắng vừa đánh, giằng co với Bộ Sinh. Bộ Sinh ấn giữ hai cổ tay của Nhạc Mỹ Giảo, một chân đè chặt chân của bà, sau đó ấn bà xuống sofa, “Nhạc Mỹ Giảo, êm đủ rồi đó!”



Hai người đều tức giận thở hổn hển, Bộ Sinh vội nói: “Tôi không tính toán một bạt tại với em, em đừng làm ồn nữa!”



Nhạc Mỹ Giảo phun một ngụm nước bọt vào anh ta: “Nhạc Mỹ Giảo!”



Bộ Sinh nghiến răng, “Em xem lại bộ dạng của em đi, sắp biến thành bà điên rồi!”



“Vẫn tỉnh táo hơn tên khốn như cậu nhiều. Không phải cậu nói chỗ này không ai biết sao? Sao mẹ cậu có thể tìm đến đấy? Cậu báo cho bà ta đến sỉ nhục tối thay cậu trút giận phải không? Ai thèm giữ cậu chứ? Cút!”



Nhạc Mỹ Giảo lại muốn vùng dậy. Bộ Sinh thở dài một hơi, cúi đầu trực tiếp chặn miệng bà lại, một tay thuận theo quần áo bà luồn vào trong, “Tôi nhịn em rất lâu rồi em biết không? Em còn không ngoan ngoãn tôi sẽ ngủ với em luôn tại đây đấy!”



Nhạc Mỹ Giảo lập tức ngoan ngoãn, lúc Bộ Sinh nổi điên, chẳng ai có thể ngăn cản được.