Công Tước
Chương 451 : Kéo bè kết cánh đánh nhau 5
Ngày đăng: 18:16 30/04/20
Cung Ngũ đã sớm bịt tai tránh mặt đi lúc Yến Hồi nói cho người cắt ngón tay ông chủ Sa kia, cảnh tượng khủng bố man rợ như vậy, có đánh chết cô cũng không muốn xem.
Tiếng còi xe cấp cứu vang lên, ông chủ Sa được đưa đi, những người ở lại sợ hãi đến khác cũng không dám nữa, hoảng sợ co rụt lại một góc.
Ngài Yến đàng hoàng dạy dỗ: “Không học1hành gì mà lại đi học làm du côn! Sách vở kiến thức thầy cô giáo dạy lũ chúng mày để cho chó ăn hết rồi à? Không biết phấn đấu để trở thành công dân tốt của Thanh Thành à? Không biết học theo Yến Đại Bảo của ông, làm bông hoa nhỏ của tổ quốc ả? Yến Đại Bảo, con có muốn nói mấy câu dạy dỗ bọn này không?”
Yến Đại Bảo cúi đầu xuống:8“Không cần nữa đâu, ba, đánh xong là được rồi, bảo họ sau này không được đến đây nữa, phiền chết đi được ấy!”
Yến Hồi giẫm vào cậu em của tên mập, còn day day: “Sau này còn dám chọc Yến Đại Bảo của ông giận nữa không? Có muốn chết không? Có muốn để lại cái thứ đồ chơi này ở đây làm vật bảo đảm nữa không?”
Rồi giơ tay ra: “Nào nào, từng đứa2xếp hàng vào đây cho tao, mỗi đứa để lại một thứ làm vật bảo đảm.
Cái thằng vừa rồi đã để lại rồi, bọn mày cũng không là ngoại lệ”
Yến Đại Bảo đứng bật dậy, vỗ tay, đi đến sau Cung Ngũ: “Tiểu Ngũ, chúng ta ăn cơm tiếp được không?”
Cung Ngũ khó khăn trả lời: “Cậu nói với chủ Yến một tiếng đi, không chú ấy lại đi tìm cậu”
Yến Đại Bảo gật4đầu, vừa định đi, Cung Ngũ đã lại kéo cô lại, chỉ vào ba La Tiểu Cảnh đã trợn tròn mắt lên đến mức như thể sắp ngất xỉu ngã ngửa xuống đất đến nơi: “Yến Đại Bảo, cậu đi nói với ba cậu đi, đất này là của chú La, không ai được cướp đất của chú ấy”
Yến Đại Bảo chạy đến, “Ba, con đi ăn cơm với Tiểu Ngũ đây, ba làm xong chuyện thì về nhà đi nhé.
Còn nữa, miếng đây này là của chú La, không ai được cướp đất của chú ấy, ba biết chưa?”
Yến Hồi ghét bỏ: “Ai thèm cướp miếng đất bé tí thế này chứ?”
Yến Đại Bảo gật đầu: “Vậy con đi đây”
“Yến Đại Bảo, con đi đâu thế?”
“Con đến nhà chú La ăn cơm, ăn cơm xong con sẽ về nhà, ba không được đến tìm con đâu đấy, nếu không con sẽ nói cho mami biết là ba lại đi làm chuyện xấu”
Yến Đại Bảo nói xong, vẫy tay, kéo Cung Ngũ đi, Cung Ngũ vội vàng lôi cả ba La Tiểu Cảnh đi cùng, “Chú La đi mau thôi!”
Yến Hồi đời người, đứng tại chỗ nhảy tưng tưng lên: “Yến Đại Bảo!”
Nhạc Mỹ Giảo cười lạnh: “Đến mùng ba Tết con cút ngay đi cho mẹ! Con còn ở Thanh Thành thêm ngày nào thì mẹ còn lo lắng thêm ngày đó.
Con gái con đứa, miệng nói là đi ra ngoài gặp gỡ bạn học, nhưng kết quả lại là đi ra ngoài kết bè kéo cánh đi đánh nhau! Đúng là tức chết mà!”
Cung Ngũ nằm trên giường lăn lộn, lấy điện thoại ra kể khổ với Yến Đại Bảo, kết quả bên kia Yến Đại Bảo cũng không tốt hơn là bao, Triển Tiểu Liên đang búng trán Yến Đại Bảo dạy dỗ: “Con giỏi lắm rồi có đúng không hả? Con ra ngoài đánh nhau thì thôi đi, lại còn dẫn theo cả Tiểu Ngũ đi nữa à? Thế này còn ra thể thống gì nữa hả? Con nói xem nếu Tiểu Ngũ bị đánh hay làm sao thì còn có chịu trách nhiệm được không hả?”
Yến Đại Bảo chớp mắt: “Là Tiểu Ngũ dẫn con đi đánh nhau chứ!”
Triển Tiểu Liên cười: “Tiểu Ngũ đưa con đi đánh nhau á? Con nghĩ mẹ không biết gì à? Tiểu Ngũ thì đánh được ai hả? Con mà không ở bên cạnh xúi giục thì Tiểu Ngũ đánh được ai hả?”
Yến Đại Bảo ấm ức muốn chết: “Con không xúi giục mà, là Tiểu Ngũ đánh ấy, con sợ cậu ấy bị thương nên mới giúp thôi”
Triển Tiểu Liên hỏi: “Ba con đầu rồi?”
Yến Đại Bảo lắc đầu: “Con có biết đâu!”
Triển Tiểu Liên lại bóng trán cô: “Con ngứa ngáy chân tay rồi đấy à?”
Yến Đại Bảo co giò chạy về phòng: “Con đã nói là không phải tại con chủ động rồi, tại họ ra tay trước chứ, chẳng lẽ con phải để cho họ đánh à?”
Hai cô gái đang ở trong phòng mình nói chuyện với nhau.
Cung Ngũ nói: “Mẹ tớ chỉ biết cầm chổi lông gà đánh tớ thôi, tớ có tinh thần trường nghĩa là không tốt hay sao?”
Yến Đại Bảo nói: “Mami chỉ biết mắng tớ thôi, tớ giúp đỡ bạn bè đánh nhau thì có chỗ nào là sai đầu chứ?”
Nói một lúc lâu, cuối cùng là bị nhốt trong nhà không được ra ngoài, đành phải nằm trong phòng chơi game, chơi một lúc đã thấy chán, Cung Ngũ bắt đầu gửi đoạn thoại cho Công tước đại nhân kể khổ, Công tước đại nhân gọi điện nói chuyện với cô.
Yến Đại Bảo thấy nhàm chán, muốn gọi điện thoại cho Cung Ngũ nhưng máy Cung Ngũ cứ báo bận suốt.
Cô lại gọi điện thoại cho anh trai định kể khổ, nhưng điện thoại cũng báo đang có cuộc gọi.
Không còn cách nào khác, cuối cùng quyết định gọi cho anh Bánh Bao kể khổ: “Anh Bánh Bao ơi, hôm nay mami mắng em!”